Chuyện này dường như có chút cổ quái, chẳng lẽ hai người bọn họ kết hôn còn có bí mật kinh thiên động địa gì, hay quan hệ giữ Tô Mộc và Lâm Yến Nhi căn bản không đơn giản như tôi tưởng tượng, cho nên Đường Dũng mới phất cờ gióng trống chạy tới tìm tôi.
Trong lúc chờ Đường Dũng tôi liền không nhịn được suy nghĩ bậy bạ, cảm thấy rối bời.
Cũng may Đường Dũng không để cho tôi chờ lâu, ước chừng hơn mười phút sau tôi đã bị người vỗ sau lưng một cái, Đường Dũng cười hì hì ngồi xuống bên cạnh tôi, hỏi tôi có nóng lòng chờ không.
“Nói nhảm, đương nhiên có.” Tôi giả bộ tức giận liếc anh ta một cái, sau đó không kịp đợi liền hỏi: ‘Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, anh biết điều gì?”
“Em có nhớ không, lúc Tô Mộc kết hôn với Lâm Yến Nhi chính là lúc anh ra rất gầy, mạng cũng mất một nửa?” Đường Dũng không trực tiếp trả lời câu hỏi của tôi mà hỏi lại.
Tôi gật đầu liên tục, chuyện này dĩ nhiên tôi nhớ, nhắc tới Tô Mộc bị gầy cũng là để kéo dài tính mạng cho tôi, nếu không lúc ấy tôi đã chết, đâu còn có thể sống tới bây giờ.
Đường Dũng thấy tôi gật đầu, sắc mặt lại nghiêm túc hơn, nói: “Vậy em còn nhớ lúc nào anh ta đã khôi phục được bình thường không? Anh ta bị thương nặng như vậy làm sao có thể khôi phục bình thường?”
“Cái này…” Tôi do dự một chút, trong nháy mắt không trả lời được.
Nghĩ tới, ban đầu Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2055820/chuong-194-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.