“Đúng như ông vừa rôi vậy, chúng ta cũng có lòng tốt nhắc nhở, nếu như không phải các ngươi có lòng tốt với vợ tôi thì chuyện con gái ông tôi cũng không nhúng tay vào. Neu ông không tin vậy chúng ta từ biệt ở đây.” Tô Mộc lạnh lùng nói.
Anh ấy vừa rồi thả ra nhiều âm khí như vậy, tôi cho là anh ấy hẳn đã rất khó chịu, ai ngờ giọng anh ấy hết sức tỉnh táo, nói xong liền kéo tay tôi đi về.
Sự căng thẳng trong lòng tôi lúc này mới thả ra được một ít, ít nhất tôi không giúp được cô bé thì cũng không mang họa đến cho họ.
Ngay khi chúng tôi sắp đẩy cửa thì sau lưng truyền tới một âm thanh do dự, là ba cô bé: “Chờ một chút...”
Tô Mộc dừng một chút, mặt đầy khó chịu quay đầu nhìn ông ta.
Ba cô gái rõ ràng rất sợ Tô Mộc, bị Tô Mộc nhìn liền run lên, nhưng mặt mũi ông ta lúc này đã dãn ra, nhìn Tô Mộc một chút, cuối cùng vẫn đưa ánh mắt dừng lại trên người tôi: “Con gái tôi... thật một sớm một chiều gặp nguy?”
Tôi gật đầu một cái: “Không sai, mặc dù không biết tại sao nhưng trên người cả nhà ông đều tràn ngập một cổ yêu khí, yêu khí trên người con gái ông là nặng nhất. Neu như nói con gái ông đầu thai đã mang âm khí sẽ ảnh hưởng tới tuổi thọ của bé, mời một yêu làm thần bảo vệ quả thật có thể tạm thời giải quyết vấn đề đó, bởi vì yêu khí sẽ chiếm đoạt âm khí.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2055816/chuong-193-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.