Mẹ tôi bây giờ nhìn Tô Mộc đơn giản là cực kỳ vừa mắt, vừa nghe Tô Mộc bảo dẫn tôi đi Lạc Dương ngu lịch liền rất vui vẻ, không đợi tôi lên lầu thu dọn quần áo cũng đã đi lên chuẩn bị cho tôi, lúc đi xuống đã mang theo vali cao bằng nửa người, nặng muốn chết. Sau khi tôi mở vali ra cũng không biết phải nói gì với mẹ tôi, bên trong đầy ắp quần áo cũng dudojc đi, đây lại còn đủ các loại mặt lạ, mỹ phẩm dưỡng da, đồ trang điểm… mẹ tôi cũng cho vào đầy đủ hết. Thấy tôi mở ra nhìn còn không quên trách tôi, nói con gái lớn mà sao cứ xuề xòa như đàn ông, rửa mặt xong ngay cả nước cũng không lau, càng không biết dùng mỹ phẩm dưỡng da. Tôi như vậy mà có thể tìm được bạn trai đẹp trai như Tô Mộc cũng không biết đời trước đã phải đốt bao nhiêu hương…
Người phụ nữ này chắc chắn không phải mẹ ruột tôi.
Tôi im lặng nhìn mà tôi, bà không chút nào thấy phiền phức, sợ tôi không nhớ được còn cầm mấy lọ mỹ phẩm lên đưa cho Tô Mộc nhìn, nói cho anh ấy đây là kem dưỡng da sau khi rửa mặt, rồi cái gì đó dưỡng mắt dưỡng môi, mỗi ngày ở bên ngoài phải đôn đốc tôi thực hiện đúng quy trình như bà nói.
Tô Mộc cũng không cảm thấy phiền, điều này khiến tôi không thể không hoài nghi Tô Mộc rốt cuộc là thích tôi hay thích mẹ tôi, bình thường anh ấy đối với tôi cũng không có sự kiên nhẫn này.
Chờ sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2055806/chuong-190-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.