Hôm sau khi tôi tỉnh lại thì Tô Mộc đã rửa mặt xong, đang ngồi trên ghế sa lon nghịch điện thoại di động.
Trên giường chỗ bên cạnh tôi vẫn lạnh như băng, không có chút dấu vết nào là có người ngủ, xem ra cả đêm qua anh ấy đều ngủ ở trên sa lon.
“Tỉnh rồi à, cháo anh mua cho em đặt ở trên bàn, em nhanh đi rửa mặt, ăn sáng xong chúng ta liền lên đường.” Tô Mộc nói.
“Nghe rõ.” Tôi đáp một tiếng, nghĩ tới hôm nay có thể trở lại thân thể của mình khiến tôi không nhịn được hào hứng, chỉ là sau khi Tô Mộc bị Đại sai Mặt Ngựa đả thương cũng không biết thương thế ra sao, hôm nay đi tìm Lâm Yến Nhi sẽ không thua thiệt chứ.
Nghĩ tới đây tôi cũng không đi rửa mặt mà tiến về phía Tô Mộc, vén áo anh ấy lên.
Anh ấy sợ hết hồn, hai tai hơi ửng đó, đưa tay kéo áo ở trước ngực xuống, hỏi tôi tính làm gì?
“Xem anh một chút.” Tôi nói, vừa nói tôi cũng không cho anh ấy phản đối, cưỡng ép ngồi trên đùi anh ấy, đưa hai tay thò vào trong áo.
Không đợi anh ấy kịp phản ứng tay tôi đã chạm tới làn da hơi lạnh của anh ấy, cảm giác hết sức mịn màng.
Hơn nữa vô tình tôi lại chạm được đầu ti nhỏ trên ngực anh ấy, mềm nhũn, đàn hồi.
Nhất thời không nhịn được tôi liền bóp hai cái.
“Lộc Dương!” Giọng Tô Mộc trầm xuống, đưa tay nắm lấy tay tôi, mắt hung hăng trợn lên nhìn tôi giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2055791/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.