"Ngu ngốc, em là người phụ nữ của anh, bảo vệ người phụ nữ của mình vốn là trách nhiệm của đàn ông, em không cần phải cảm động như vậy.” Tô Mộc nhìn tôi một cái, nhàn nhạt nói, thật giống như chuyện này căn bản không đáng nhắc tới, anh ấy nói một cách điềm nhiên.
Tôi lập tức ngây dại, trong lòng tràn ngập ấm áp, mặt đầy mê muội nhìn anh ấy.
“Có điều lần này anh tính sai, vốn sau khi đốt quỷ đèn anh chỉ mời ngẫu nhiên một dạ xoa lên, dạ xoa bình thường mặc dù lợi hại hơn chồng em nhưng cũng không dễ dàng ra tay với anh, dẫu sao lệ quỷ cùng dạ xoa nếu như đánh nhau ở dương gian thì sẽ là một tai họa lớn, bị Diêm Vương để ý thì ai cũng không có kết quả tốt, cho nên anh chuẩn bị ba đồ vật kia để mua chuộc dạ xoa là đủ, ai ngờ lại xui xẻo như vậy, mời trúng phải Đại sai Mặt Ngựa lên.” Trên mặt Tô Mộc vạch qua nụ cười khổ, lại nói.
Tôi liền cảm thấy thư thái hơn, chẳng trách, dựa theo tính khí của Tô Mộc thì nếu sẽ có biện pháp khác chắc chắn sẽ không làm chuyện mạo hiểm như vậy.
Ngay khi tôi đang cảm thán, Tô Mộc lại nói: “Dương Dương, thật ra thì lần này là em bảo vệ anh, lúc ấy nếu không phải em thả ra số lớn yêu khí khiến Đại sai Mặt Ngựa kinh sợ thì căn bản hắn cũng không cho anh cơ hội tặng quà, em cho rằng hắn thật bởi vì ba món đồ kia mà giúp ta phá trận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2055784/chuong-184-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.