“Ngươi là… cái gì?” Tam trưởng lão hỏi.
Sắc mặt của hắn ngưng trọng dị thường, vừa nói vừa quan sát tôi từ trên xuống dưới một lần, trong ánh mắt lộ ra vẻ vô cùng kinh ngạc không hiểu: “Ngươi là… yêu? Lộc Dương đâu?”
Điều này cũng khiến tôi có chút bất ngờ, hắn bày mưu thâm sâu như vậy cũng không biết thân thể tôi đã bị Lâm Yến Nhi trộm đi, bây giờ tôi đang ở trong một cổ yêu thân, hơn nữa cổ yêu thân này cũng chỉ chưa tới hai ngày nữa là quá hạn.
Không chỉ Tam trưởng lão bất ngờ, ngay cả Vương Văn cũng lộ vẻ kinh ngạc, ánh mắt nhìn tôi đột nhiên tràn đầy sợ hãi, nghiêng đầu hỏi Tam trưởng lão: “Sư phụ, ngài không nhìn lầm chứ, cô ta thật sự là yêu?”
“Dĩ nhiên không sai. Sư phụ ngươi đã thấy qua với vô số thi thể, thi thể của yêu tất nhiên cũng từng thấy, cô ta chính là yêu, trong cơ thể chảy yêu huyết thuần khiết.” Tam trưởng lão nói.
Vừa nói sắc mặt hắn cũng đã ngưng trọng mấy phần, thật giống như đối với yêu hắn có kiêng kỵ, đứng yên một bên quan sát tôi.
Tôi cũng sửng sốt một chút, vốn là cũng chuẩn bị xong để chết, không nghĩ lại chuyển biến nhanh như vậy, hắn ta lại không nhận ra tôi là ai.
Hơn nữa ngay cả Vương Văn cũng thấy lạ với thân phận của tôi, không nghĩ tôi và Lộc Dương có liên hệ với nhau.
Thấy vậy tôi thầm mừng rỡ trong lòng, sắc mặt liền lạnh lùng mấy phần, nói: “Lộc Dương cướp chồng của ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2055763/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.