Cả người tôi run lên.
Giọng Tô Mộc đột nhiên trở nên rất dịu dàng, biến hóa này quá lớn khiến tôi có chút không dám tin.
Hơn nữa hai tay anh ấy bây giờ đang ôm chặt tôi khiến tôi cũng không còn tức giận.
Lúc này tôi mới nhớ một chuyện.
Lúc trước Tô Mộc rất hư nhược, ngay cả ban ngày cũng không ra ngoài được, mặc dù bây giờ là buổi tối anh ấy có thể đi ra nhưng thân thể cũng rất hư, căn bản không thể ôm tôi chặt như vậy được.
Nhưng bây giờ đúng thật đang ôm chặt tôi, trên người tràn ngập mùi hương cây cỏ, giữa ngón tay hơi lạnh, tôi thậm chí có thể cảm nhận được nhiệt độ của bàn tay anh ấy cách qua lớp quần áo.
Tôi liền quay đầu, khiếp sợ nhìn anh ấy: “Tô Mộc, anh khôi phục rồi? Anh tìm được âm huyệt rồi?”
“Bây giờ em mới chú ý?” Tô Mộc hỏi ngược lại.Đáy mắt vừa mới dâng lên tia nhu tình trong nháy mắt biến mất vô tung vô ảnh, trên trán liền xuất hiện 3 đường hắc tuyến, hậu tri hậu giác khá bất mãn với lời nói của tôi.
“Vậy trên người anh là khôi giáp?” Tôi càng thêm kinh hỉ, đồng thời thầm mắng chính mình ngu ngốc, vừa rồi rõ ràng đã phát hiện trên người anh ấy có khôi giáp, nhưng chính là không có kịp phản ứng!
“Là khôi giáp âm khí.” Tô Mộc khóe miệng gợi lên một tia ý cười, tay duỗi đến trước mặt tôi, nói: “Hiện tại em đã có thể chạm vào anh, có cảm thấy bất ngờ không?”
“A?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2055726/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.