Yên tâm con khỉ…
Tôi âm thầm lầm bầm trong lòng, lại giải thích mấy câu với mẹ tôi nhưng có lẽ bà đã bị Đường Dũng bỏ bùa mê thuốc lú, bất kể tôi nói gì bà cũng không tin, cuối cùng tôi đành dứt khoát nói thẳng tôi đã có bạn trai, không phải Đường Dũng, tên Tô Mộc!
Xoảng!
Con dao của mẹ tôi rơi xuống đất, bà khiếp sợ nhìn tôi: “Con nói gì? Nói lại lần nữa?”
“Con đã có bạn trai, tên là Tô Mộc.”
“Vậy con còn cùng Đường Dũng hòa hợp! Đứa nhỏ này học ai lại cũng bắt cá hai tay. Lộc gia chúng ta cho tới bây giờ còn không có người như vậy…”
Nháy mắt mẹ tôi nổi giận đùng đùng, cũng không nấu cơm nữa, hận không được đưa tay đánh tôi.
Tôi thấy tình huống không ổn lập tức chạy ra phòng khách, vừa chạy vừa gọi ba tôi xuống cứu tôi.
Ba tôi vốn đang đọc sách ở lầu hai, nghe thấy tôi kêu lên liền lập tức chạy xuống, khuyên can mãi mới ngăn được mẹ tôi lại. Lúc này mẹ tôi đã hoàn toàn không có tâm tình nấu cơm, không có biện pháp nào tôi liền gọi đặt đồ ăn từ bên ngoài, sau đó ngồi ở trên ghế salon nghiêm túc nói với cha mẹ tôi chuyện tôi với Tô Mộc.
Dĩ nhiên vì không để cho mẹ tôi lo lắng, đoạn chuyện với Vương Văn tôi cũng không nói thật mà theo kịch bản của Đường Dũng nói tiếp, còn thân phận quỷ của Tô Mộc dĩ nhiên tôi cũng không nói tới một chữ, chỉ nói anh ấy đối với tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2055711/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.