Mà lúc này vảy đen trên người nó cũng rất lóng lánh, giống như màu đen của đá quý. Thay đổi bắt mắt nhất chính là đỉnh đầu của nó nho lên.
Trước kia đầu rắn chẳng qua là nhô ra một miếng thịt trơn bóng, nhìn qua có hình dáng hơi giống vương miện.
Bây giờ miếng thị đã nhô ra rất rõ ràng, lớn gần bằng cánh tay tôi vậy, hình dáng đã hoàn toàn biến thành hình vương miện, nhìn qua rất ngang ngược, phong độ vương giả đập vào mặt.
“Ông đã hóa rồng sao?” Tôi theo bản năng hỏi.
Mặc dù bộ dáng này không giống với hình dáng rồng vàng tôi trong truyền thống Trung Quốc tôi hay thấy, nhưng loài rồng cũng chưa ai thấy tận mắt, ai biết được rồng thật sự có hình dáng như vậy hay không.
Ngược lại thấy Giao tiên như này, tôi cảm thấy nó đã là rồng.
Nghe tôi hỏi như vậy Giao tiên rất vui vẻ, cái miệng há ra như chậu máu, cười hắc hắc hỏi tôi: “Thế nào? Có phải có một cổ long khí từ trên người ta tràn ngập ra, ngăn cản cũng không ngăn nổi?”
Tôi thành thật cảm thụ một chút, lắc đầu nói: “Không phải long khí, là có chút khí chất vương giả, giống như ông là hoàng đế vậy, thiên uy khó ngăn cản.”
Tôi nói rất thành kính, không phải là tôi đang nịnh hót nó mà tôi thật sự có cảm giác này từ trên người nó, cho dù tôi không biết nó đã xảy ra chuyện gì nhưng trong tình huống này người mù cũng có thể nhận ra nó đã thay đổi rất lớn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2055690/chuong-137-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.