Nhìn ảnh đại diện của hắn, hẳn là người của Cản Thi phái.
Nhưng nếu hắn biết Giao tiên tồn tại sao còn để cho Giao tiên trốn ra được?
Tôi có chút kỳ quái, nhưng liên quan tới chuyện Giao tiên đang bị Cản Thi phái săn đuổi tôi cũng không biết rõ, đành trả lời hắn: Muốn Giao tiên thì tự đến bắt.
Lời này của tôi thật ra tương đối mạo hiểm, không khác nào chủ động hấp dẫn đối thủ tới.
Nhưng bây giờ tôi ở dưới mắt hắn, cho dù tôi từ chối thì có tác dụng không?
Hơn nữa thật ra tôi còn có tâm tư khác, theo những gì tôi thấy, hắn thật sự muốn Giao tiên tôi từ chối cũng vô ích. Nhưng cũng là, nếu hắn thật sự muốn bắt Giao tiên thì cần gì phải hỏi tôi, cứ trực tiếp cướp lấy Giao tiên không đơn giản hơn sao.
Tôi không tín hắn đã xông vào nhà kho, muốn lấy đồ lại còn phải đợi chủ nhân đồng ý.
Quả nhiên tôi gửi tin đi một hồi lâu bên kia cũng không đáp lại.
Ngay tại lúc tôi cho rằng đối phương đã từ bỏ thì có một tin truyền đến: Có cương thi ở gần ngươi, muốn sống hãy đi về hướng Đông.
Tôi nhất thời sửng sốt một chút.
Tôi cũng không đồng ý đem Giao tiên cho hắn, sao hắn lại phải giúp tôi?
Hơn nữa tin hắn nói là thật hay giả?
Nếu quả thật gần tôi có cương thi vậy thì chẳng phải rất nguy hiểm sao?
Tôi có chút khẩn trương, lần nữa nhìn xung quanh một chút.
Bốn phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2055673/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.