Bây giờ tôi mới nhận ra, người trước mắt đó là vỏ dưa hấu đã dẫn chúng tôi đến toà nhà này trước đây.
Tầm mắt hắn ta trốn tránh sau khi nhìn thấy tôi, khi hắn chuyển mắt liền nhìn thấy Tô Mộc, khuôn mặt liền tỏ vẻ kinh ngạc như không dám tin vậy.
“Hệ thống tu luyện của phái cản thi chúng tôi trước nay không được truyền ra ngoài, anh là người ngoài vậy tại sao lại biết được thứ tôi nuôi chính là cương thi râu đen chứ, đến cùng anh là ai.” Vỏ dưa hấu hỏi Tô Mộc.
Lá gan hắn ta cũng không tính là to, mà khi nhìn thấy Tô Mộc thì có lẽ đã biết được Tô Mộc là quỷ, người run rẩy, giọng nói cũng run run.
“Tôi là ai không quan trọng, chỉ cần biết nguồn gốc của tôi và phái cản thi cũng khá sâu xa là được rồi, bây giờ ngươi đã bị bắt, bộ không tính dẫn chúng tôi đến sào huyệt nhà ngươi hay sao?”
Tô Mộc nhìn Vỏ dưa hấu từ trên cao xuống, khóe miệng cười tà.
Tuy rằng chỉ là lời nói trưng cầu ý kiến, nhưng giọng nói tràn ngập tính hung hăng áp bức, vốn dĩ không có ý cho Vỏ dưa hấu từ chối.
Mà dáng vẻ của anh nhìn qua rất gian ác, nếu không phải tôi hiểu rõ Tô Mộc, có lẽ cũng bị khí thế tỏa ra trên người anh dọa sợ.
Quả nhiên, Vỏ dưa hấu lại run rẩy hơn nữa.
Chỉ có điều lần này cũng không thống khoái dẫn đường mà lại hỏi Tô Mộc một câu: “nếu nguồn gốc của anh và phái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2055666/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.