Sau khi bị việc này xáo trộn một phen, chờ Cường Tử chạy đến, đã là hơn tám giờ tối rồi.
Tôi giới thiệu sơ qua Cường Tử và Đường Dũng với nhau, liền xuất phát đi lò hỏa táng.
Trên đường chúng tôi ai cũng không nói câu nào, Cường Tử chỉ chuyên tâm lái xe.
Hôm nay cảm xúc của anh ta rõ ràng so với hôm qua ảm đạm hơn một chút, có lẽ là biết thi thể cha mẹ của anh ta dữ nhiều lành ít, anh ta trên đường đi đều lộ ra tâm sự nặng nề.
Mà Đường Dũng trên đường cũng không có làm cái gì khác chỉ là lấy điện thoại cầm tay ra xem phim Tây Du Ký bản 1986.
Chỉ còn lại tôi cùng Diệu Diệu mắt lớn trừng mắt nhỏ, bởi vì có liên quan đến Cường Tử, tôi cũng không dám cùng Diệu Diệu nói chuyện sợ làm phiền đến anh ta, chỉ có thể dùng ngôn ngữ khoa tay lung tung để cùng Diệu Diệu trao đổi.
Một hồi trao đổi qua lại, tôi cùng Diệu Diệu ai cũng không hiểu đối phương đang nói đến là cái gì.
Cũng may lò hỏa táng cách cũng không xa, rất nhanh liền đến.
Lúc đầu, bởi vì rút kinh nghiệm của ngày hôm qua, chúng tôi còn dự định chui lỗ nhỏ hổng (lỗ chó) đi vào, sau đó tìm kiếm thuồng luồng tiên.
Chỉ là hôm nay vừa đến hỏa táng tràng, tôi cùng Cường Tử liền trợn tròn mắt.
Lúc này, lò hỏa táng bên trong vậy mà đèn đuốc sáng trưng, đối lập với sự yên tĩnh, tối tăm ngày hôm qua.
Chẳng lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2055645/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.