Dịch: Thư Thư
Edit & beta: Vietwriter
Một màn kế tiếp, khiến cả đời ta sẽ không bao giờ quên.
Chỉ thấy giữa bụng của người đàn ông kia đã bị hổng một lỗ lớn, thịt trắng bóng cứ vậy lộ ra bên ngoài, bên trong tỏa ra một mùi tanh hôi, máu đã biến thành màu đen.
Càng buồn nôn hơn chính là, cỗ thi thể này không đặt trong tủ đông lạnh, cứ như vậy ngã chổng vó nằm lên bàn, cũng không biết đã nằm đó bao lâu, thịt đã bắt đầu thối rữa, mọc đầy lông xanh đen. Cũng bởi vì đã thối rữa nên toàn bộ khoang bụng bị phồng lên, mà từ chỗ sâu nhất của vết thương xuất hiện một thứ màu đen dài nhìn qua giống như đuôi loại động vật nào đó.
Ọe…
Không đợi tôi có phản ứng thì Cường Tử đã bắt đầu nôn khan, ông ta cách rất gần khối tử thi nên nhìn cũng rõ ràng nhất, sau khi ọe một tiếng trong miệng ông ấy nôn hết mọi thứ trong dạ dày ra ngoài.
Vốn dĩ mùi thối rữa đã tràn ngập khắp căn phòng, nhưng bây giờ lại càng ghê tởm hơn.
Từ lúc đầu tôi cũng cố gắng kìm nén, nhưng sau khi nhìn thấy Cường Tử nôn tôi cũng không nhịn được, dạ dày co thắt một cái chạy sang một bên nôn.
Ngay thời điểm tôi cùng Cường Tử đều cảm thấy buồn nôn quá sức, thì tiếng nhainuốt luôn văng vẳng bên tai đột nhiên dừng lại.
Không riêng gì tôi, ngay cả Cường Tử cũng phát hiện không còn nghe thấy âm thanh kia, vừa nôn ọe vừa đưa mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2055633/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.