Cô nương, đêm hôm khuya khoắt, cô đi chỗ kia làm gì?"
"Tôi làm thợ trang điểm ở đó, hiện tại có việc gấp muốn đi qua, chỉ cần ông chịu đưa tôi qua, tôi đồng ý cho gấp đôi tiền xe." Tôi thuận miệng nói.
Giờ này đón xe đi lò hỏa thiêu, rất nhiều người cũng không dám đi, cho nên tôi mở miệng liền là gấp hai tiền xe.
Cho dù vây, bác tài kia vẫn là dùng ánh mắt khác thường nhìn tôi, nói: "Cô là đi làm ở đó sao? Sao trước giờ tôi chưa thấy cô? Nhà tôi ngay gần đó, nhân viên trong đó tôi phần lớn biết rõ, trước kia chưa hề chưa thấy cô."
Nói xong bác ta lại khẳng định nói: "Nói thực ra đi, cô đi chỗ đó đến tột cùng muốn làm gì?"
Tôi lập tức ngây dại: “Tôi đi…”, trùng hợp như vậy sao?, ông ta vậy mà lại ở cạnh lò hỏa táng, còn quen người làm việc bên trong.
Tôi có chút xấu hổ, nói xạo bị vạch trần thấy thật khó xử, không biết nên làm sao che lấp.
Cũng may ông ta nhìn tôi chằm chằm, sau khi giống như đột nhiên nhớ tới cái gì đó, thần bí lại gần tôi, nói: " Cô không phải là đại sư mà trưởng lò hỏa thiêu mời tới cho nên lúc này mới đi vào khu hỏa táng ư?"
Tôi lại sững sờ, trưởng lò mời đại sư? Hẳn là khu lò hỏa táng xảy ra chuyện rồi?
Tôi trong lòng nghi ngờ, nhưng tôi hiện tại không dám phủ nhận lời ông tài xế, đành phải giả bộ nhận thân phận đại sư, ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2055630/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.