Trong nháy mắt tôi hoảng loạn, giơ tay lên tự véo vào mặt mình một cái.
Đau quá, đây không phải giấc mơ, Tô Mộc thực sự đến rồi, hơn nữa cảnh tượng giống hệt giấc mộng của tôi.
Tôi sợ đến run rẩy cả người, hai mắt không tự chủ được mà hướng ra phía cửa, giọng nói mang sự căng thẳng: “Đúng là anh sao? Lâm Yến Nhi… cũng đến à?”
Hàng chân mày xinh đẹp của Tô Mộc nhíu chặt lại, mặt đen lại căm hận vô cùng, tức giận nói: “Đừng nhắc đến Lâm Yến Nhi với anh! Anh đang hỏi tại sao em lại không từ mà biệt! Anh không đủ tốt với em sao, sao em lại muốn rời xa anh như vậy! Dù chết cũng không sợ sao?”
Nói xong cơn giận dữ anh cố gắng đè nén cuối cùng cũng bộc phát, hai mắt hung dữ nhìn tôi chằm chằm, ngọn lửa giận dữ bập bùng nơi đáy mắt: “Em có từng nghĩ, nếu vừa rồi anh đến muốn một bước, sẽ dẫn đến kết quả gì không?”
Trong chớp mắt người anh tỏa ra một luồng sức mạnh đầy tính uy hiếp, tôi bị anh gào đến mức không dám mở mắt, yếu ớt nói: “Xin lỗi, em không muốn tự tìm đường chết... chỉ là muốn lấy máu ở tim cứu Trịnh Lâm thôi...”
“Máu ở tim đâu dễ lấy như thế? Ngộ nhỡ không cẩn thận, xuyên thủng tim em thì sao, em không có não hả?!” Thấy tôi không dám giải thích rõ, Tô Mộc càng tức giận, nhìn vào mắt tôi mà như hận không thể đánh tôi vậy.
Chẳng lẽ anh thật sự muốn đánh tôi sao!?
Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2055546/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.