Thằng bé đó ngoan ngoãn đứng ngoài cửa, giọng nói trong vắt, hình dáng rõ ràng, biểu cảm cũng rất sinh động, ngoại trừ việc hơi đen một chút thì trông nó không khác gì những đứa trẻ bình thường, không giống ma quỷ chút nào cả.
Chắc nó không phải quỷ đâu…
Tôi đi thử quanh thằng bé một vòng, định bụng xem dưới chân nó có cái bóng hay không, nó lại bỗng nhếch miệng cười, hỏi tôi: “Chị à, áo ngực của chị cỡ A có đúng không?”
“Gì cơ?” Tôi ngây người ra, không biết mình có nghe lầm hay không, thằng bé này còn nhỏ như thế, sao lại hỏi tôi vấn đề này được.
Mà hơn nữa, ai A chứ, bà đây rõ ràng là B cơ mà, nếu ra sức ép vào thì còn lên đến C ấy chứ!
Nó hỏi thế khác nào đang sỉ nhục tôi đâu!
Thấy tôi không trả lời, khuôn mặt nhỏ của thằng bé trầm hẳn xuống, có vẻ như rất tức giận, cơ thể bé nhỏ của nó bỗng bật lên không trung, bàn tay tập kích tới ngực tôi.
Tôi hoảng hồn kêu lên một tiếng rồi lùi về sau liên tục, nhưng động tác của thằng bé đó rất nhanh, chỉ chớp mắt đã vọt tới trước mặt tôi. Tôi chỉ cảm thấy một luồng gió lạnh xẹt qua ngực, như thể trái tim tôi cũng bị đóng băng luôn rồi.
Sau khi thằng bé đó đánh lén thành công, nó nở một nụ cười quái dị, miệng nói, đúng rồi, là A, nhưng vẫn xông về phía tôi.
Rõ ràng biểu hiện của nó không phải là một đứa trẻ bình thường, hoặc là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2055470/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.