Sau khi anh ấy đi, chỉ có một mình nên tôi cảm thấy nhàm chán, đành dựa vào giường nghịch điện thoại, được một hồi thì ngủ thiếp đi.
Lúc tôi thức dậy thì đã tối rồi, mẹ của Vương Văn đã làm cơm tối xong, bà ấy gọi tôi ra ăn cơm.
Vì lúc ở nghĩa địa đã gặng hỏi tôi có phải đang tới kỳ kinh nguyệt hay không, mẹ Vương Văn nhìn thấy tôi thì hơi ngượng ngùng. Trong bữa ăn, bà ấy gắp thức ăn cho tôi rất nhiệt tình, tôi cũng muốn mối quan hệ giữa mình và mẹ chồng tương lai được tốt đẹp nên chủ động tìm kiếm đề tài, hỏi bà ấy xem rốt cuộc có chuyện gì với nấm mộ máu ngày hôm nay, vì sao đột nhiên nó lại phát nổ, liên quan gì tới kinh nguyệt của phụ nữ.
Vừa hỏi xong, mẹ Vương Văn liền bắn như loa phát thành, nói nấm mộ đó đã khá lâu đời, là ngôi mộ hợp táng một đôi vợ chồng, có hai chiếc quan tài được chôn dưới đó. Nhưng vào năm ngoái, nấm mộ đó từng bị đào lên một lần, chiếc quan tài có người phụ nữ đã bị người ta trộm đi, vậy nên lần này nấm mộ máu đó phát nổ, chắc chắn là oan hồn của người đàn ông ra trả thù và đi tìm vợ.
Trong khi kể chuyện, khuôn mặt của mẹ Vương Văn hiện lên nét sợ sệt, không hề che giấu sự mê tín của bà ấy, còn nghiêm trang bảo tôi đừng tới gần cái nghĩa địa đó, hiện tại ở đó không yên ổn.
Tôi nghe xong thì chỉ cười trong im lặng, người con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2055446/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.