Khóe miệng Lục Kiến Nghi giật giật. Trong giới danh nhân chưa bao giờ thiếu việc tốt để bàn tán, cứ như sợ thế giới chưa đủ hỗn loạn. Bất cứ khi nào có chuyện phiếm, họ sẽ liều lĩnh bốc phét, vắt óc, sử dụng trí tưởng tượng và có thể tạo ra bất kỳ khả năng nào. “Bất kể con của cô ta làm sao sinh ra được, cũng không có quan hệ với tôi.” “Vậy Finn đóng vai trò gì trong màn kịch này. Là trợ thủ đắc lực nhất của anh, đã cố gắng hết sức để phản bội anh, biến anh thành vật tế thần và đi bố của đứa trẻ khác?” Ngay khi nhắc đến Finn, Lục Kiến Nghi đã tức giận đến nghiến răng. “Tôi nên gửi anh ta đến Nam Cực để bầu bạn với chim cánh cụt.” Hoa Hiền Phương lắc lắc cái ly trong tay, một chút gian nan khó tả lặng lẽ lóe lên từ đáy mắt. “Xem ra Finn và Kiều An có quan hệ tốt. Không ngờ có thể vì cô ấy mà phản bội ngài, Boss à.” “Anh ta là loại người não đột nhiên bị chập điện.” Khuôn mặt Lục Kiến Nghi đầy vẻ thù địch ủ rũ. Hoa Hiền Phương thở dài: “Làm vợ anh, chỉ cần hai chữ: Mệt tim.” Lục Kiến Nghi cảm thấy mình như bị đá trở lại điểm ban đầu. Vấn đề lớn nhất trong mối quan hệ của họ, đó chính là lòng tin. Kiều An giống như một quả bom cản đường, sẽ phát nổ bất cứ lúc nào, làm nổ tung tất cả hài hòa và đẹp đẽ ra từng mảnh không một dấu vết. Kiều An ngoài ý muốn bị bỏ qua, muốn chính mình cùng con trai thu hút được sự chú ý, cô không tin nhà họ Lục sẽ đứng ngồi không để ý, bà cụ Lục sẽ đứng ngồi yên để cho cháu chắt của mình sống lưu lạc bên ngoài, không thể về nhận tổ tiên. Cô đăng hình ảnh của mình và con trai trên Facebook trên trang cá nhân của mình. Cũng có ý kiến nhận xét: ngũ quan của đứa bé này nửa giống Kiều An nửa giống một ông chủ lớn nào đó trong truyền thuyết, nếu như là nhận nuôi, thì đánh chết tôi cũng không tin, nhất định là tự sinh ra. Hoa Hiền Phương nhìn Facebook cười lạnh. Bây giờ Kiều An và Finn bắt tay cùng đối phó với cô ấy, cô ấy cũng nên lịch sự đáp lễ lại. Cô nhấc điện thoại và gọi cho một trợ lý khác, số điện thoại của Chris: “Hãy làm một việc cho tôi … Cần giữ bí mật, và bạn không được nói với Ngọc Kỳ.” Không lâu sau, có người trong giới nổi tiếng tung tin, sự thật là đứa bé do Kiều An với một trợ lý của sếp F sinh ra, hai người đã ở bên nhau nhiều năm, đích thân sếp kết hợp cho, đàn ông mà, chơi lâu sẽ cảm thấy chán, F muốn chia tay thì Kiều An trộm có thai rồi sinh đôi để ép cưới. F không muốn kết hôn, dưới sự trung gian của ông chủ, hai người chia tay trong êm đẹp, F mang theo một đứa con ra nước ngoài. Ngay sau khi tin tức được đưa ra, giới nổi tiếng lại đông cứng. Lục Kiến Nghi đột ngột thay đổi trợ lý đặc biệt của mình, Finn rời khỏi đất nước, và chỉ có một trong hai anh em sinh đôi ở lại với Kiều An, điều này dường như là một sự trùng hợp thần kì. Hãy suy nghĩ kỹ lại, nếu cặp song sinh thực sự là con của Lục Kiến Nghi, không có lý do gì để bắt một con đi và để lại con còn lại với Kiều An. Nhìn thấy mọi người thảo luận trong nhóm Zalo, Kiều An như phát điên lên. Nhất định là Hoa Hiền Phương đã làm chuyện này, cố gắng vu oan giá họa huyết mạch của con trai cô ấy, để bọn họ không thể quay về nhà họ Lục, đáng ghét, đáng hận! Tại nhà họ Lục, Hoa Hiền Phương đang ngồi trên ghế, xem những bình luận trong nhóm Zalo, hài hước cảm thấy đắc ý. Cừu nhỏ à, nếu con hổ chưa thể hiện sức mạnh của nó, thì bạn sẽ nghĩ nó là chị em của mình sao? Nếu mãnh long không ra khỏi hang, bạn sẽ nghĩ nó chỉ sâu bướm thôi sao? Lục Kiến Nghi ngồi ở bên cạnh cô, vươn bàn tay to xoa đầu cô: “Hổ phu vô khuyển thê ở cùng người chồng giỏi thì vợ cũng thật sự là càng ngày càng có năng lực rồi.” Cô nhếch mép cười: “Em vẫn nhớ quy tắc mà anh đã dạy em bốn năm trước: có đi thì có lại. Nếu ai đó tát em, tất nhiên em phải đáp trả lại gấp đôi rồi.” Lục Kiến Nghi nắm tay cô, đưa lên môi hôn nhẹ: “Cô ngốc, anh trân trọng em, và anh sẽ không làm gì có lỗi với em, em hiểu không?” Khuôn mặt xinh đẹp của cô dần dần lộ ra nụ cười mê người: “Nếu để anh tự chọn chồng cho mình, anh nhất định sẽ không chọn những người như anh, quá đào hoa, sẽ cảm thấy mệt mỏi.” Trái tim của Lục Kiến Nghi như bị đâm thủng, trong lòng cô, Thời Thạch luôn là người tốt nhất và phù hợp nhất, và anh luôn là sự lựa chọn tiếp theo. “Nếu như đổi thành Thời Thạch, em sẽ tin anh ấy, phải không?” Cô ấy sửng sốt, không chút do dự mà thốt lên một tiếng: “Ừ!” Anh tự giễu mình cười: “Anh có thể xấu xa như vậy sao?” “Thời Thạch không bao giờ nói dối em, quan hệ giữa chúng em rất rõ ràng.” Cô khẳng định chắc nịch nói. Một cảm giác thương tích bay vào mắt anh: “Anh cũng không có nói dối em.” “Ồ?” Cô hơi nhướng mày, ánh mắt có chút dò xét: “Vậy thì nói cho em biết, con của Kiều An thật sự là con nuôi sao? Đôi môi mỏng xinh đẹp của cô run lên, cô không ngốc, trái tim như gương. “Không.” Anh thấp giọng phun ra hai chữ. “Là dùng người mang thai hộ, đúng không?” Cô nhấp một ngụm rượu, giọng nói điều khiển trong phạm vi của hai người. Lục Kiến Nghi duỗi cánh tay ra, kéo cô vào trong lòng, uống hết một hớp rượu trong tay cô: “Chỉ cần em biết, anh vô tội là được.” Cô hơi nheo mắt lại, đôi mắt nhìn vô cùng u ám: “Đứa nhỏ kia đi đâu vậy? Thật sự là bị Finn bắt đi?” “Để người phụ nữ mang thai hộ nuôi nó rồi.” Giọng anh thì thào. Cô chớp chớp mắt: “Finn làm chuyện này sau lưng anh? Anh thật sự không biết trước sao?” “Anh ta biết trước anh sẽ không đáp ứng, liền làm trước rồi báo sau.” Hai hàng lông mày rậm xinh đẹp của anh nhếch lên, lửa giận này sẽ không tiêu tan nhanh như vậy. Hoa Hiền Phương mím môi. Nói rằng Finn sẽ phản bội và bán đứng anh ta, hình như không có khả năng như vậy, nếu không, anh đã giết anh ta từ lâu và sẽ không để ở lại bên mình. Phải có lý do tại sao Finn lại dám mạo hiểm làm chuyện như vậy, và không ngần ngại làm điều này với nguy cơ xúc phạm anh ta. “Em không biết Kiều An đối với anh có tác dụng gì, nhưng đứa nhỏ không phải đồ chơi, một khi sinh ra, sẽ gây ra rất nhiều phiền phức. Anh có chắc là mình có thể xử lý được không?” “Ai sinh đứa bé ra, thì người đó quản?” Anh ta càu nhàu và tức giận nói ra một câu. Một nụ cười ranh mãnh thoáng qua khóe miệng cô: “Vậy để Finn lo đi, dù sao anh ấy cũng đã rất vui khi được làm bố rồi, sau khi đền tội xong, anh ấy sẽ được chuyển về để dọn dẹp đống lộn xộn này.” “Được rồi, cứ nghe lời bà xã, chỉ cần không để anh nhận tội thay là được.” Anh cúi đầu hôn lên môi cô, ánh mắt tràn đầy sự nuông chiều. Đúng lúc này, điện thoại di động của anh vang lên, có tin nhắn Zalo truyền đến. Bên kia Long Minh, Kiều An tức giận sắp nổ tung, cô rất lo lắng, Lục Kiến Nghi sẽ tin chuyện này, cho rằng cô và Finn thật sự có quan hệ tình cảm. Khi đó, cô sợ rằng dù có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không thể rửa sạch được. Cô ấy phải nói rõ với Lục Kiến Nghi trên Zalo: “Kiến Nghi, chính Hoa Hiền Phương đã vu khống em. Con em không liên quan gì đến Finn. Anh không được tin những điều bịa đặt của cô ấy”.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]