Thiếu nữ đỡ Triệu Kỳ lên: “Nhị ca, đi tắm rửa thôi, tắm xong sẽ ăn cơm thật no, sau đó rồi ngủ cũng chưa muộn.”
“Ưm.” Người kia nhíu nhíu mày lại, nhưng cũng đã gật đầu, dưới sự giúp đỡ của cô gái, hai người đi tới phòng tắm.
Đến cửa phòng tắm, thiếu nữ tựa hồ nhớ ra còn một nam nhân suýt bị lãng quên trong phòng khách. Vì vậy, cô quay đầu lại, đến bên người đang bị bất động cạnh chiếc salon, hắn sắp hóa thành tượng thạch cao mất: “Lão đại, anh còn lo lắng gì chứ? Mau nấu cơm đi nha.”
Tần Nghị liên tục nhận đả kích, tinh thần không thể nhanh chóng hồi phục lại được. Đợi thiếu nữ kêu vài lần, hắn mới quay đầu chậm chạp nhìn về phía cô, nghi hoặc chỉ vào chính mình: “Gọi anh đi làm cơm?”
“Đúng vậy!” Thiếu nữ mở to ánh mắt nhìn hắn, “em giúp chị ấy tắm táp, anh chuẩn bị cơm chiều, phải tiết kiệm thời gian, không phải rất công bằng sao?”
“Công bằng? Cái gì công bằng?” Tần Nghị thấy quyết định đấy thật bất công, hắn bất mãn: “Tại sao không phải là em nấu cơm, anh giúp Kỳ Kỳ tắm?”
“Bởi vì mỗi lần em tới nơi này đều là giúp nhị ca tắm rửa, sau đó nấu cơm. Nhưng hôm nay anh cũng đến, không làm được sao?” Thiếu nữ tức giận nhìn hắn nói.
“Vậy em làm cơm đi, anh giúp Kỳ Kỳ tắm.” Tần Nghị quả quyết ra lệnh cho em gái. Hừ, thân thể vị hôn thê của hắn như thế nào để người khác nhìn? Cho dù là em gái hắn hắn cũng không cho phép!
“Nhưng anh làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-cua-em/87982/quyen-1-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.