“Kỳ Kỳ, em biết rõ chuyện này gọi là lừa gạt!” Biết rõ sự tình tiền căn hậu quả, Tần Nghị tức giận.
“Lừa gạt?” Triệu Kỳ cười, mắt phượng ngả ngớn nhìn về phía hắn, thấy vậy hắn đã kinh hồn bạt vía.
Cô đi lại gần phía hắn, tới bên cạnh, nhẹ giọng hỏi: “Tôi lừa gạt ai? Tôi lừa gạt anh? Là do anh chỉ lo mỹ nhân bên cạnh, mua vui cho cô ta, chuyện còn lại giao hết trong tay tôi quyết định, hiện tại, ván đã đóng thuyền, anh lại trách tôi?”
“Nhưng lúc ấy em lừa anh!” Tần Nghị lui về phía sau, không quên vớt vát, “Em không nói gì lại muốn hủy hôn ước! Nếu như sớm biết chuyện em muốn nói với anh là chuyện này, anh nhất định sẽ lập tức về gấp, nhất định cự tuyệt.”
Suy nghĩ một chút, hắn lại sửa miệng: “Không, không đúng, qua điện thoại, ta sẽ cự tuyệt.”
Triệu Kỳ khẽ cười, cô ôm bụng, ung dung nói: “Ban đầu không phải tốt sao, nếu như không có chuyện gì cấp tốc sinh tử đại sự, đều là do tôi làm chủ a? Hơn nữa, chuyện giải trừ hôn ước, đích thực chỉ là một chuyện nhỏ, liền thế nào lại phải đợi, tôi đã gọi điện thoại hỏi ý anh, là anh nói tùy ý tôi mà.”
“Là do anh không biết chuyện gì!” Tần Nghị xúc động phẫn nộ kêu lớn, “Hơn nữa, nửa tiếng sau, anh gọi cho em, em lại luôn miệng nói đã giải quyết, mọi chuyện đều tốt. Cái gì là đại tốt hả? Ai là đại tốt ở đây?”
“Là giải quyết xong a.” Triệu Kỳ không ngừng cười, “Cúp điện thoại xong tôi liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-cua-em/87975/quyen-1-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.