Sau bữa cơm, thể xác và tinh thần Tần Nghị vô cùng bất an.
Vội vàng tranh thủ thời gian, ăn xong quăng bát ra, bảo Tần Mặc rửa chén bát, tự mình kéo Triệu Kỳ tiến đến phòng khách
Chu Thiến tốt xấu gì cũng còn có chút thái độ tỏ ra là khách, chủ động cùng Tần Mặc giúp thu dọn bát đĩa, Tần Nghị tạm thời thở phào nhẹ nhõm
Những cũng chỉ là tạm thời mà thôi
Còn không đến mười phút đồng hồ
“Nhị thiếu” một giọng nữ kiều mỵ cố ý kéo dài một lần nữa lại thổi đến.
Giống như điệu múa nhanh chóng của một con bướm, đối với việc rửa chén bát thì vô cùng đơn giản, Chu Thiến như bay đến trước mặt bọn họ. Đang muốn bay đến bên người Triệu Kỳ lại phát hiện Tần Nghị đã sớm hơn cô một bước kéo Triệu Kỳ ôm vào trong lòng, giữa hai người bọn họ không lưu một khe hở nào.
Mắt khẽ xoay động, trong lòng thầm tính toán.
“Đại Thiếu” nàng lập tức mở miệng, cười dài ngồi bên cạnh Tần Nghị
Tần Nghị vội vàng mang Triệu Kỳ dời đi, đi một bước Chu Thiến cũng đi theo một bước.
“Nữ nhân này, cô có để tôi yên? Tôi đã nói với cô, chúng ta không có khả năng, cô cùng Kỳ Kỳ cũng không có khả năng!” Mắt nhìn cô ta, Tần Nghị không nhịn được nói.
“Ai nha Đại Thiếu, anh như vậy nói lời từ biệt” Chu Thiến chưa từ bỏ ý định tiến tới gần hắn.
Tần Nghị không trả lời, cắp theo Triệu Kỳ chạy trốn tới chiếc ghế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-cua-em/3224287/quyen-1-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.