“Ngụy tạo chứng cứ gì?” Nới lỏng cà vạt, Chiến Mặc Thần thần thái thong thả hỏi.
Rất hiển nhiên, anh không cảm thấy Cố Phi Yên sẽ có cái gan to làm chuyện xấu vượt quá giới hạn.
Cố Phi Yên nháy nháy mắt, quyết định không nói trước.
Cô đổi chủ đề, “Thực ra cũng không có cái gì, em ngoan như vậy, làm sao gây phiền phức được chứ, đúng không? Đến đến đến, kỳ thực em nhớ anh, anh đến đây ôm em một cái đi!”
Có thể được nhẹ nhõm một lúc, cô sao phải thành thật nhận tội cơ chứ? Cũng là tự cô vừa rồi hồ đồ!
Đợi chuyện xảy ra hẵng nói đi, cô căn bản không lo lắng mình đến tìm chỗ dựa là một chuyến tay không, dù sao cô tin chắc Cố Minh Châu tiểu thư sẽ không từ bỏ ý đồ!
Chiến Mặc Thần, “…”
Mặt đen đen đi đến bên giường ngồi xuống, nhìn nữ nhân tự giác chủ động lăn đến tìm một vị trí làm ổ thoải mái nằm trong ngực mình, ôn hương nhuyễn ngọc ôm, anh nghiêng nghiêng tựa vào đầu giường, bất đắc dĩ nhắm mắt lại.
Cũng là nghỉ ngơi một chút, cũng là để người nào đó không thấy được ý cười trong mắt mình.
Nữ nhân đáng chết, thật sự ngày càng làm càn.
Hết lần này tới lần khác, hắn muốn ngừng mà không được.
Nằm lỳ ở trên giường mỗi hai ba phút lại kiểm tra điện thoại, di động Cố Phi Yên cuối cùng cũng nhận được thông báo của một số điện thoại lạ.
“…” Cảm giác như khối đá lớn rốt cục đã rơi xuống đất, Cố Phi Yên chần chờ hai giây mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-ba-dao/3949382/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.