“con không có làm khó cô ta,là cô ta làm khó con!”Cố Minh Châu trốn ở sau lưng Bà Thẩm,Cố Phi Yên đôi mắt trong sáng đen láy tức giận nói, “ bà nội,nếu như không phải cô ta làm rơi đồ ăn của con làm rồi xuống đất,con cũng sẽ không đối xử với cô ta như vậy!”
Ninh một nồi canh gà rất lâu,cô nhỏ mọn chỉ cho Giang Lãng một bát,bản thân cũng không có ăn,cô còn chăm chú làm,nêm vị cũng rất ngon,mỗi thứ đều làm rất có tâm ý……
Kết quả,tâm huyết của cô đều bị lãng phí do Cố Minh Châu khua tay vào!
Cô làm sao có thể không tưc giận được chứ? “Tiểu Yên!” mặt Bà Thẩm đầy sự không đồng ý, “ cho dù là cô ấy không đúng,thì con làm cô ấy thành ra như vậy cũng không được!chị con là đại tiểu thư nhà Cố Gia,lớn lên xinh đẹp lại là minh tinh,nếu như để người ta chụp được bộ dạng nhếch nhác của cô ấy như vậy,thì sẽ có hại đến sự nghiệp của cô ấy!”
“bà nội…..”
“nói lại,chị của con cũng không phải là kiểu người không thể tha thứ cho người khác được,cô ấy rất tức giận,chắc chắn là bởi vì con nói cái gì đó,đụng đến cô ấy có đúng không?” Bà Thẩm kéo tay của Cố Minh Châu,nói lời yêu thương, “Minh Châu con nói xem,vừa xong rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì,hai chị em con làm sao lại cãi nhau chứ?”
“bà,con thật sự là vì quá tức giận,cho nên mới không kiềm chế tực tính khí của bản thân mình,bà hãy tin con……” Cố Minh Châu khóc thút thít,đôi mắt xinh đẹp nhìn Bà Thẩm âu yếm,đợi bà ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-ba-dao/3949368/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.