Mặc dù trong lòng rất chán ghét, nhưng Cố Phi Yên lại ngửi lần nữa, cuối cùng chắc chắn mình không ngửi nhầm.
Trên áo là mùi của loại nước hoa Cố Minh Châu từng dùng.
Có lẽ mỗi phụ nữ khi hoài nghi người đàn ông không chuy thuỷ cũng sẽ biến thành Holmes, Cố Phi Yên tỉ mỉ kiểm tra quần áo Chiến Mặc Thần cởi ra, sau lưng áo khoác âu phục tìm được một sợi tóc đen.
Sợi này tóc thẳng tắp, thẳng tắp, một tý cô đã liên tưởng đến Cố Minh Châu một đầu tóc mềm mại dài ngang đến tay.
... Cái gì cũng phù hợp, đó chính là minh chứng.
Cố Phi Yên cầm quần áo treo lên móc, trừng mắt ngồi trên giường, hai tay đặt trên đầu gối, chỉ cảm thấy trái tim vừa ấm áp mới qua mấy phút ngắn ngủi, cứ như vậy bị tạt một chậu nước lạnh, thật buồn cười.
Thế sự vô thường, trong lòng cô cũng sinh hoài nghi với Chiến Mặc Thần, cô chưa bao giờ biết, người đàn ông này cũng sẽ nói dối.
Không đến một lúc, Chiến Mặc Thần bước ra.
Nhìn nam nhân quấn khăn tắm, trên người còn tản ra hơi nước nóng, Cố Phi Yên thanh đạm trực tiếp hỏi, "Tối hôm nay, thật sự là anh có việc trong công ty?"
"..." Chần chừ giây lát, Chiến Mặc Thần gật đầu, "Phải, sao bỗng nhiên hỏi cái này?"
Cố Phi Yên không nói lời nào, cứ như thế nhìn anh.
Bị ánh mắt của cô nhìn làm cho hơi run rẩy, Chiến Mặc Thần nhíu mày, hỏi, "Sao thế?"
"Không có gì... Tôi chỉ muốn hỏi một chút, Cố Minh Châu bây giờ cũng đi làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-ba-dao/3949364/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.