Cuốc đàm thoại đi vào ngõ cụt, không giải quyết được vấn đề gì, hiểu lầm ngược lại càng thêm sâu.
Cố Phi Yên nằm trên ghế sô pha ngơngác, cả người như biến thành hòn đá, ngay ánh mắt cũng đờ đẫn. Hôm nay nghe được hai tin giật gân đến nỗi mất hồi lâu vẫn chưa phản ứng lại được.
Rất lâu, rất buồn ngủ.
Cô ngủ thiếp đi lúc nào không hay biết mang theo những vết đỏ trên người.
Khi tỉnh dậy, cô thấy mình đang nằm trên giường, được thay bộ quần áo sạch sẽ.
Nghĩ chắc là người hầu trong biệt thự làm.
Trong biệt thự có hai người hầu, đều là con gái, một người là Vương Ma, người còn lạilà Trần Tẩu nhìn vào răt trung thực và yên phận, nghĩ chắc là Trần Tẩu thấy cô đáng thương mới đưa cô lên lầu.
Đều là nữ nhân, Cố Phi Yên cũng không để ý, sau khi tỉnh dậy cô ngồi trên giường ngạc nhiên, cơn đau ở tim không còn nữa, không biết làm sao dịu đi.
……..
Những ngày tiếp theo, hồi phục lại trạng thái bình thường.
Điều duy nhất làm cô cảm thấy nhẹ nhõm là buổi tối Chiến Mặc Thần không về Giang Sơn Đế Cảnh, dù sao trong đêm cô cũng có vài phần yên tĩnh, mặc dù vẫn buồn tẻ, nhưng không phải chịu tội.
Chiến Mặc Thần nửa tháng không quay về, gan của cô cũng to lên một chút.
Cô vẫn bị nhốt ở Giang Sơn Đế Cảnh, dưới sự dặn dò của Chiến Mặc Thần, điện thoại và máy tính cô không được phép sử dụng, không những tẻ nhạt, cô còn không có cách liên lạc với thế giới bên ngoài.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-ba-dao/3949353/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.