68132. 
Diêu Lan trong lòng run rẩy. 
Cô tình nguyện tránh xa khi Cố Minh Châu gọi điện thoại chứ không phải để cô nghe được cuộc nói chuyện này. 
Như vậy, cô cũng không thể nhúng sâu vào chuyện này. 
Không phải có câu “Biết càng nhiều, chết càng sớm” sao? 
Trong lòng thấp thỏm không yên, mất nửa ngày, Diêu Lan mới phát hiện không biết từ lúc nào bên tai cô lại không nghe được bất kỳ giọng nói nào….cô tò mò nhìn sang Cố Minh Châu, nhưng đúng lúc đối diện với đôi mắt lạnh lùng. 
Diêu Lan trong lòng run lẩy bẩy. 
“Cô sẽ giữ bí mật vì tôi, đúng không?” 
“….Đúng vậy.” Diêu Lan cảm thấy giọng nói của mình có chút run sợ. 
…….. 
Xuất viện ngày thứ hai, Cố Phi Yên không vội đến quán bar. 
Mặc dù Cố Phi Yên vắng nửa tháng nhưng may có giám đốc phụ trách dự án lắp đặt là người thiết thực, việc sửa sang quán ba không chỉ đạt được hiệu quả cô dự tính, thậm chí còn hoàn mỹ hơn cô tưởng tượng. 
Đèn bật lên, những tia sáng màu xanh đục được phát ra từ đèn huỳnh quang giấu trong những con sóng, tuôn chảy theo dòng nước róc rách, đèn màu xanh tựa như cơn thủy triều lên xuống bập bềnh, dường như đang tạo nhịp điệu cực kỳ sinh động. 
Bầu không khí tĩnh lặng bao quanh những chiếc đèn, kết hợp vũ nữ đang múa ba-lê và ca sỹ của quán bar cất giọng hát trầm bổng trên sân khấu, tình cảm đẹp đẽ mê người từ các góc phát tán ra khắp nơi, làm cho mọi người cảm thấy thong thả, thoải mái trong môi trường yên tĩnh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-ba-dao/3949306/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.