68127.
Chiến Mặc Thần hướng đôi mắt nhìn thẳng về phía Du Diễm Phong, hai chữ đơn giản mà thẳng thắn, “ cậu đi.”
“Nếu như tôi không đi thì sao?” Du Diễm Phong giương đôi mắt lên nhìn.
Anh cũng không phải là người có tính cách tốt gì cả, sờ xuống yết hầu thì thấy có chút đau, giọng nói của anh đầy sự uất hận, nhìn đôi mắt của Chiến Mặc Thần cũng lạnh lẽo. Đôi mắt lạnh lùng đó gần như thành những cái phi tiêu.
“Nếu như cậu không tự đi, thì bây giừo tôi có thể để người mời cậu ra ngoài!”
“Hahaha!” Du Diễm Phong ôm bụng cười như điên, “ Đây là tài sản của nhà họ Du, cậu có tư cách gì mà nói lớn chứ?”
Đôi mắt sâu thẳm lạnh lùng của Chiến Mặc Thần cuối cùng cũng để lộ ra một chút không ổn đinh, góc môi không có bất kì nhiệt độ lên cao nào, nhẹ nhàng nói, “nhưng mà, sau 5 giờ chiều ngày hôm nay, đã không phải rồi.”
“Cái gì?”
“Bây giờ, cái bệnh viện này là dưới tên của tôi rồi.”
“không thể được?” Du Diễm Phong cau mày, “ cái bệnh viện này là của nhà họ Du hoàn toàn nắm hết cổ phần, làm sao có thể bị anh thu mua được cơ chứ? Bây giờ không phải ban ngày, mà anh còn nằm mơ giữa ban ngày cũng hơi chút nực cười!”
“Trên thương trường không có cái gì là không thể, chỉ cần phải trả đủ giá, thì xí nghiệp nhà họ Du đều có thể mua cho tôi.”
Bình tĩnh lên tiếng, Chiến Mặc Thần dần dần lấy lại được sự trầm mặc lạnh lùng.
Có thể, đây cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-ba-dao/3949301/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.