6867.
Không nghĩ đến rằng,cái lời nói ra trước luôn là sự phản bác nhếch nhác không chịu nổi nhất của Chu Lan.
“ Nếu như không phải cô cái loại ôn thần,thì Sở Nghiễn nhà tôi làm sao có thể xui xẻo được?! đều là do cô,cô cút cho tôi!”nổi giận đùng đùng đi đến trước mặt,Chu Lan giơ tay cho Cố Phi Yên một cái tát,tốc độ rất nhanh để cho tất cả mọi người ở đây đều phản ứng không kịp.
Bởi vì cái biến cố này xảy ra bất ngờ,tiểu hoàng mao ánh mắt ra hiệu người khác không được làm loạn,một nhóm côn đồ bắt đầu nhìn hiếu kì.bọn chúng ánh mắt không tốt nhìn về phí Cố Phi Yên,thậm chí còn dùng trộm điện thoại chụp ảnh quay video.
“bác gái…..”âm thanh rì rầm,Cố Phi Yên cũng rất hoảng hốt.
Cô che mặt lại, có chút luống cuống không biết phải làm sao.
Lúc trước,Chu Lan không nói đối với cô có rất nhiều thứ tốt, nhưng Sở Nghiễn và Sở Điềm Điềm đưa cô về nhà chơi,cô cũng không rõ đưa cho cô sắc mặt nhìn,có hôm tâm trạng rất vui,có có thể nấu cho cô bát mì trứng.
Cô không nghĩ đến,Chu Lan có thể cho cô một cái bạt tai.
“đừng gọi tôi là bác gái,tôi không có quen biết cô!” Chu Lan khóc như mưa,đau lòng cự tuyệt chửi, “ Sở Nghiễn nhà tôi làm nên tội ác gì,bỗng dưng bị cô lôi vào cái vướng mắc này? Bản thân cô không kiểm tra bên ngoài một chiêu dụ con bướm,bỗng dưng đưa Sở Nghiễn nhà chúng tôi thành như thế này!công ty của nó sắp không còn rồi,người cũng mất tính rồi,còn dẫn đến đây một nhón côn đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-ba-dao/3949251/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.