Vừa vội vừa tức,Cố Phi Yên viền mắt thoáng qua đã tràn đầy nước mắt,một đôi mắt trong sach đen láy giống như là cành dâu bị nước mưa rửa qua,tươi ngon mọng nước.
Cô trợn tròn đôi mắt nhìn Chiến Mặc Thần,trái lại gãi ngứa ở trong tim anh ấy.
“bây giờ để tôi đi? Muộn rồi!”
Tìm cách rời đi thì bị ép đến cùng,giận dữ càng để cho Chiến Mặc Thần dùng lực để chiếm giữ cơ thể của người phụ nữ,một lần rồi lại một lần nữa,hận không được đụng đến sâu trong xương máu của cô,gọi cô có lương tâm một chút,không muốn luôn là tức anh ấy!
“ Chiến Mặc Thần, anh điên rồi sao?muốn là đợi lúc nữa Du Diễm Phong tỉnh dậy thì phải làm sao,anh muốn để anh ta nhìn thấy chúng ta như vậy ư?anh là đồ khốn nạn,anh là một thằng điên,anh là một thằng biến thái!”
“ tôi có chừng mực.”
“ anh có cái quỷ gì chừng mực,anh cút mau cho tôi!”
“ đừng khóc,anh có thể xử lý.”
Rời xa cơ thể của Cố Phi Yên,Chiến Mặc Thần thu lại mình,kéo cánh cửa đằng sau rèm cửa xuống,một bên đi một bên kéo thành một tấm vải rộng đi đến trước mặt Du Diễm Phong đang hôn mê.
Không đến một phút,anh ấy cuốn Du Diễm Phong thành một cái bánh chưng,rồi lôi anh ta đến chân tường trói vào ghê sofa,để lưng anh ta đối với giường lớn tuyệt đối không lật người lại được.
“được rồi.”đi về lại, Chiến Mặc Thần lúc đầu dũng cảm vững chắc lôi ra,lại một nữa tiến vào cơ thể của Cố Phi Yên,như là không có xảy ra cái gì cả,lần thứ hai động tác hung dữ mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-ba-dao/3949239/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.