Ăn cơm xong, bầu không khí hai người dường như đã dịu lại một chút.
Đi về hướng bệnh viện, cảnh vật chung quanh con ngõ nhỏ rất yên bình.
Cơn gió nóng đêm hè hiu hiu thổi lên người, có chút oi bức.
“Thời tiết quỷ quái gì mà nóng thế?” Tóc của Cố Phi Yên rất dài, tung bay trong làn gió, cô vén tóc lên, không để ý có một vài sợi tóc quấn vào tay Chiến Mặc Thần, làm cho anh mở miệng cười.
“Em vừa ăn cay, tự nhiên thấy nóng là đúng rồi.” Chiến Mặc Thần quan tâm, “Có muốn uống chút nước mát không?”
Cố Phi Yên lưỡng lự.
Anh không biết những thứ con gái đến kỳ kinh nguyệt phải kiêng kỵ, cô còn biết.
Nhưng biết thì biết thôi, biết kiềm chế thì phải xem cá nhân có tự chủ được hay không?
Đối với một người thích ăn như cô, tự chủ là cái gì? Có ăn được không? Cứ nghĩ đến niềm vui sướng được ăn đá bào cùng với vị mềm ngọt của kem, Cố Phi Yên không thể kháng cự được, ranh giới duy nhất của cô đó là….
“Anh đi mua hả?”
“Uhm….” Chiến Mặc Thần gật đầu.
“Đi thôi!” Cố Phi Yên cười cong cả mắt.
Hai người bước vào cửa hàng bán đồ uống lạnh.
Cố Phi Yên múc một thìa lớn kem bỏ vào miệng, mắt ti hí thưởng thức, giống như con mèo nhỏ đang ăn cá vậy, “Vị trà xanh không tồi, có chát một chút, nhưng vẫn tuyệt vời, không thể làm người ta không thích được.”
“Thật không?” Chiến Mặc Thần dường như có chút hiếu kỳ.
“Vâng.” Hôm nay đều là Chiến Mặc Thần mua cho, Cố Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-ba-dao/3949231/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.