“ Chiến Mặc Thần, không, không cần rồi....”
“ Đã không cần thì tại sao còn giữ lấy tôi không buông,hả?”
“Tôi...... không có”
“Có hay không, nhưng không phải cô nói là xong”
“......”
Mồi hôi nóng chảy xuống khuôn mặt lạnh lùng của người đàn ông, từ bộ ngực rắn chắc của anh ấy ngấm ra,từng giọt từng giọt rơi trên nước da trắng ngần của người phụ nữ ấy, bị ảnh hưởng bởi một dòng lực mạnh. Hơi thở hổn hển, nhiệt độ nóng rực....
Người đàn ông buông thả tự do phóng khoáng với người phụ nữ đẹp đẽ kiều mị,khó có thể chia cắt nhau. Khi cơn đau dữ dội và bụi bặm qua đi. Cơ thể của Cố Phi Yên rất chân thật phản hồi lại với người đàn ông vui sướng yêu thương, run rẩy sợ hãi, không thể không làm theo nhịp điệu vô luật pháp của anh ấy.
Điều này vừa làm cô vừa ngại và vừa tức giận, có một loại cảm giác giống như vừa chết đi sống lại vậy.
Ở trong làn sóng như vậy, điều duy nhất là cô chỉ có thể nhắm mắt, cố gắng lơ làn bản thân đi, đây tất cả đều không phải thứ cô muốn.
Cúi đầu cắn vào đôi môi mềm mại của người phụ nữ, Chiến Mặc Thần với đôi mắt sâu thẳm không nhìn thấy đáy, bất động nhìn chăm chú vào thân hình của người phụ nữ, thân thể dễ chịu thoải mái, sợi dây trong tâm trí rất căng thẳng giống như có một động lưcj lớn.
Người phụ nữ này,duyên dáng quyến rũ, vô nhất là không động đậy người.
Cô giống như là một bình rượu, khi uống vào thì mát lạnh ngọt ngào, dư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-ba-dao/3949221/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.