Cố Phi Yên chuyển mắt, Cố Minh Châu mặc chiếc áo sơ mi liền váy đang đứng cách đó hơn hai mét, một tay xách túi bánh bao nhỏ rất đẹp mắt, một tay khoác thân hình cao to của Chiến Mặc Thần, trên khuôn mặt trang điểm đẹp đẽ tràn đầy kinh ngạc.
Tựa hồ, Cố Phi Yên xuất hiện ở chỗ này là điều không nên.
"Cô theo dõi chúng tôi?" Cố Minh Châu lại hỏi.
"Tôi chán chường đến mức phải đi theo dõi cô, một tiểu minh tinh tuyến 18? (*) Có đáng không?!" (Cách nói mỉa mai bên Trung Quốc, ý chỉ ngôi sao không có tiếng tăm, không người biết tới).
Lười giả vẻ miễn cưỡng, Cố Phi Yên lạnh lùng thả một câu, không thèm nhìn tới khuôn mặt trầm lặng như nước của Chiến Mặc Thần, bước qua hai người, đi về phía cửa tiểu khu.
"Cô... Cố Phi Yên, cô đứng lại!" Cố Minh Châu tức đến mức thân thể run rẩy.
Cô ta trong giới giải trí, có Cố gia đầu tư, đương nhiên không thể là tiểu minh tinh tuyến 18, nhưng cô ta cũng còn xa mới tính là đại danh.
Cô ta nhìn như yểu liễu đào tơ, nhưng làm mọi sự đều rất mạnh mẽ, lúc nào cũng muốn làm tốt hơn Cố Phi Yên, muốn dẫm Cố Phi Yên dưới chân mình, hiện tại bị Cố Phi Yên châm biếm, ngay tức khắc cả người đều không khoẻ.
Nhân cơ hội, cô ta quay sang Chiến Mặc Thần oan ức: "Mặc Thần, em thật sự kém cỏi sao? Nhưng được làm diễn viên là nghề yêu thích nhất của em, em đã rất cố gắng rồi... Em không còn cách nào khác cả... "
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-ba-dao/3949201/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.