Nỗ lực nửa ngày mà vẫn không xong.
Cô ngồi xổm xuống đất, mưa rơi xối xả. Cố Phi Yên với biểu cảm ngớ ngẩn.
Muốn khóc, nhưng khóc không được.
Muốn giả vờ vui vẻ để cười, càng không cười được.
Cô đang suy nghĩ, sao mình lại có thể đáng thương như thế này? Bị người khác ức hiếp cũng không nói, ông trời cũng không
tác thành, cô bị đổ tội là ai? Cô nghĩ đến, cảm thấy oan ức, đôi mắt chuyển sang đỏ, nhưng vẫn không khóc được.
Maybach màu đen với âm điệu thấp trong đêm muộn trên đường không có xe đi qua.
Ngồi ghế đằng sau, người đàn ông nghiệm nghị kia vô ý nhìn sang bên đường thấy bóng dáng người con gái mỏng manh yếu đuối,giơ tay gõ vào cửa xe, bình tĩnh nói:” dừng xe”
“Chiến Thiếu “có cái gì vậy ạ”
Chiến Mạc Thần nhăn chán càu mày không nói gì.
Anh kéo cửa xe xuống.
Mưa lớn ào ạt từ bên ngoài cửa sổ kéo vào, bị ướt hết, người con trai mái tóc ngắn tinh thần háo hức,Chiến Mạc Thần tĩnh lặng với đôi mắt tức giận đạt đến cực điểm nhìn người con gái đứng bên đường, nhìn thấy cô ấy đang lau nước trên mặt, ngăn cách khá xa nhưng dường như anh có thể thấy được đôi mắt đỏ hoe của cô ấy.
Cô ấy khóc ư?
Thật kỳ lạ, trong tìm Chiến Mạc Thần lúc đó tự dưng có chút buồn.
Hơn nữa là buồn phiền.
Giống như đang chứng minh thứ gì đó, giọng anh càng lạnh lùng hơn:” không có gì, đi thôi.”
Khônh chọn Một đứa con gái không thủ đoạn mà thôi, anh còn không thể để ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-ba-dao/3949195/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.