Cố Kiến Quốc muốn đuổi cô đi, cô đi vì không phải có ý gì cả,mọi thứ đều thu dọn xong rôi.
Cuối cùng cũng đến ngày này
bị uy hiếp rất nhiều lần,Cố Phi Yến k dám nghĩ tượng tượng rằng bản thân sẽ bị đuổi ra khỏi nhà họ Cố như vây. Sau biết phải làm thế nào, thật sự đến cái thời khắc này rồi, cô thật sự nghĩ bản thân sẽ bị tổn thương, nhưng, không. Cô vẫn rất mạnh mẽ và không bị tổn thương chút nào cả.
Trong cái ngôi nhà lạnh lẽo này, còn cái gì mà để lưu giữ lại tình cảm cơ chứ? Giống như Cố Minh Châu nói,cô đối với nhà họ Cố này không có 1 tí giá trị nào cả, đừng nói lúc đầu Cố Kiến Quốc vì để cho cô đồng ý và tiếp cận đính hôn phải dưới 50 vạn。cô ở nhà họ Cố thậm chí còn không có chỗ dựa nào cả.
Đã như vậy rồi, thì cô hà cớ gì phải nói nhỏ tiếng nữa.
“ tôi sẽ đi, nhưng tôi có một yêu cầu.”Cố Phi Yên bình tĩnh nói:”tay của tôi bị trật khớp,ông hãy để bác sĩ Trần đến khám cho tôi “
Bác sĩ Trần không phải là bác sĩ cá nhân của nhà họ Cố. Nhưng cũng kí hợp đồng rồi. Người nhà họ Cố không khoẻ ở đâu đều có thể gọi ông ấy đến.
Nếu như Cố Kiến Quốc vẫn còn nghĩ đến tình nghĩa cha con thì ông ấy sẽ đồng ý.
“ Bác sĩ Trần cũng đã lớn tuổi rồi, đêm hôm gọi ông ý đến, mày cũng thật là hay.”
Cố Kiến Quốc vừa muốn và cũng không muốn từ chối, nhìn thấy cô Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-ba-dao/3949192/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.