Cố Bình An nhìn hai tay anh cầm trà sữa, lại nhìn lại mâm đồ ăn của mình.
Im lặng cầm một xiên nướng đút cho anh ăn.
Mục đại rất thỏa mãn, "Đồ ăn mà bà xã đút cho, quả nhiên là khác hẳn."
Cố Bình An nghiêm mặt, thẫn thờ tiếp tục đút cho anh ăn, thật bội phục cái suy nghĩ đó!
Không phải chỉ là đút một miếng thịt thôi sao, có gì đặc biệt hơn người đâu.
Lòng Mục Lăng vô cùng vui vẻ, còn lòng Cố Bình An thì âm thầm mắng một tiếng, nhưng trên mặt vẫn cười xán lạn như hoa.
"Có phải trong lòng em đang mắng anh đúng không?"
"Ông xã, thật oan uổng." Cố Bình An cười đến xán lạn, chỉ thiếu không ôm đùi tỏ lòng trung thành, "Ông xã, anh sao có thể trách oan một người thuần khiết như em vậy?"
"Thật giả tạo, kỹ năng diễn rất kém." Mục Lăng đưa ra lời bình.
Cố Bình An khiêm tốn thụ giáo, "Ông xã, anh nói sai rồi."
Mục Lăng, "......"
Anh phát hiện, hôm nay số lần mà Cố Bình An gọi anh là ông xã tăng vụt lên, kêu đến rất thuận miệng, này tuyệt đối là một chuyện tốt, anh một chút ý kiến cũng không có, thậm chí cảm thấy cách xưng hô rất bình thường này nghe vào tai lại rất dễ nghe.
Hai người một bên nói cười một bên chơi đùa, thịt nướng ăn cũng gần hết.
Đây tuyệt đối là quán thịt nướng ngon nhất mà Cố Bình An gặp qua, thịt vừa mềm vừa dai lại thơm, đặc biệt tươi ngon, tổng cộng ba miếng thịt heo, còn có màu vàng và màu đỏ ớt cay xen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-ra-lenh-truy-bat-phuc-hac-boss-ngoc-manh-the/1765986/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.