Thực ra Cố Bình An cũng hơi tham tiền một chút, có tiền rất tốt, có thể tự do tiêu sài.
Tiền càng nhiều càng tốt.
“Hơn hai mươi triệu em cũng có thể bỏ ra, một triệu dollar này mà em cũng để ý sao?” Mục Lăng nói, nhớ tới nha đầu này quét vô tình mà nhiều tiền của hắn như vậy, hắn liền nhịn không được châm biếm cô một câu, cố tình nói cô xong, hắn cũng không thể nói thêm gì nữa, bởi vì là hắn tự nói cho cô quẹt.
“Đại gia!” Mắt Cố Bình An sáng như những vì sao, từ trong tay Mục Lăng lấy đi hai thẻ đánh bạc 10 vạn.
Cô có thể đổi thành tiền không? Cô có thể cầm đi đánh cược không?
“Ngoan, đại gia bao nuôi em.” Mục Lăng sờ sờ đầu Cố Bình An, ngữ khí rất bình tĩnh.
Cố Bình An nghiêng đầu suy nghĩ một chút, cô đã bị đại gia bao nuôi rồi sao? Hình như từ lúc đến hòn đảo này, quan hệ của bọn họ đã có một loại chuyển biến không thể giải thích được, không còn giương cung bạt kiếm như lúc ở trong nước, rời khỏi nước, cũng quên đi những bê bối lúc nào cũng nhắc nhở, bức bách cô, bây giờ cô cũng không còn nói những lời khiêu khích với Mục Lăng nữa, Mục Lăng cũng không còn nói những lời khó nghe, bọn họ bất ngờ sống chung hòa thuận.
Quan hệ cũng trở nên ám muội hơn.
Cho nên…… Cô thật sự bị bao nuôi rồi sao?
Cố Bình An tràn đầy hưng phấn chạy tới trước đĩa quay Russia, trực tiếp đem 10 vạn đặt lên một con số.
Mục Lăng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-ra-lenh-truy-bat-phuc-hac-boss-ngoc-manh-the/1765972/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.