Ý của An Tiêu Dao chính là muốn Lục Trăn ở đảo Tử Vong xây dựng một quân đội của mình, nói thật, Mục Lăng đã xem như là cho đi quá nhiều lợi ích, tất cả quản chế không ràng buộc bọn họ, tiền thuế cũng lượt bớt, đây là một bước thuận lợi to lớn. Hòn đảo này lại quá quan trọng, có Mục Lăng cung cấp tiện lợi, tương lai sẽ trở thành con đường buôn lậu chủ yếu của bọn họ, này vốn là một khu vực màu xám, lợi nhuận khổng lồ, đồng thời buôn lậu cũng sẽ kéo theo các hạn mục khác phát triển trên hòn đảo nhỏ, buôn lậu y dược cũng là một lợi nhuận kếch sù lớn, Mục Lăng chỉ cần thuận thế phát triển thêm một ít nghề buôn lậu phụ, cũng đi theo đường dây này, lợi nhuận cũng rất khổng lồ. Chỉ cần xây dựng quân đội của mình, vậy thì càng đảm bảo, cho dù xảy ra chuyện gì, người của bọn họ cũng sẽ đến kịp lúc.
Hơn nữa điều kiện này, đã tính vô cùng hậu đãi, không nghĩ tới Lục Trăn tự mình chào giá trên trời, cuối cùng còn muốn phân phia thu nhập tài chính, đã được lợi rồi còn ngang ngược không biết lý lẽ.
Hắn vốn tưởng rằng Mục Lăng sẽ giận tím mặt, thậm chí sẽ phất tay áo rời đi, dù sao điều mà Lục Trăn nói ra, nếu hắn là Mục Lăng, chắc chắn sẽ không đồng ý, nhục mất nước đến quá vô lí, đây là mặt bao nhiêu lớn mới có thể nói ra điều kiện này.
Đương nhiên, Lục Trăn cười híp mắt, một chút cũng không cảm thấy quá đáng.
Lớn lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-ra-lenh-truy-bat-phuc-hac-boss-ngoc-manh-the/1765960/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.