Cố Bình An cũng không biết Mục Lăng sao lại có bản lĩnh cao như vậy, cứ như vậy mà đem cô xuất cảnh, hơn nữa còn ngồi máy bay tư nhân, Cố Bình An ngủ một giấc khoảng mười tiếng thì bị Mục Lăng đánh thức, người đã đến đảo quốc nhỏ.
Nước biển trong suốt thấy đáy, đẹp như một khối bảo thạch lớn, ánh chiếu bầu trời xanh thẳm, đẹp không thể nói.
Đẹp giống như biển Maldives vậy.
Mục Lăng nói, "Đây là một đảo quốc, diện tích không lớn, nhưng rất nhiệt tình."
"Tại sao anh lại dẫn tôi tới đây?" Đây là thành phố lân cận sao?
"Anh thích." Tạm thời nhận được một cú điện thoại, hắn đơn giản đã tới, gần đây nhìn Bình An càng ngày càng hợp mắt, nhất thời không nỡ rời đi, đơn giản mang theo, sẵn tiện dẫn cô vợ nhỏ chưa cưới của hắn đến du lịch.
Quốc gia này thuộc khu vực Bắc Mỹ, nói tiếng anh.
Quốc đảo này, địa thế rất phức tạp, cao thấp chập trùng, kéo dài vạn dặm, mỗi một khu vực là một dạng khác nhau, không tính là rất lớn, nhưng dân số rất đông, nhìn như một quốc đảo du lịch, nhưng lại là quốc gia có tỷ lệ tử vong cao nhất toàn thế giới và một quốc gia có chế độ quản chế lỏng lẻo nhất toàn thế giới hải lục. So với Geneva không trung quản chế, quốc gia này càng không tiết tháo, chỉ cần có tiền là được.
Vì lẽ đó, nơi này là cảng buôn lậu lớn nhất toàn thế giới.
Mỗi một lão đại hắc đạo đều lợi dụng sơ hở ở đây.
Mục Lăng và Cố Bình An không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-ra-lenh-truy-bat-phuc-hac-boss-ngoc-manh-the/1765946/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.