Hắn như một thợ săn tàn nhẫn, nhìn chăm chú vào con mồi của mình, khiến nó không còn đường nào chạy thoát.
Mục Lăng là người kiểm soát tất cả mọi thứ, hắn cũng rất hưởng thụ cảm giác này.
Cố Bình An lui sát về bức tường, phía sau lưng cô đều là mồ hôi lạnh, "Cuối cùng là anh uống say thật hay là đang giả bộ?"
Dù thế nào thì cô cũng không phân biệt được, Mục Lăng là đang giả bộ hay thật sự uống say.
"Anh vẫn luôn rất tỉnh táo." Mục Lăng ngả nghiêng đi tới, dưới chân không biết vấp phải cái gì, lảo đảo vài bước rồi ngã xuống sô pha mềm mại. Xém chút nữa hắn còn đã làm ngã bình hoa trên bàn. Cố Bình An ngược lại thở phào nhẹ nhõm, Mục Lăng uống say, hóa ra là thật sự đã uống say.
Một màn vừa nãy dọa chết cô.
Cô còn cho rằng loại tiết mục giam cầm hay có trong truyện tranh này sẽ xảy ra trên người cô, dọa cô cả người toát đầy mồ hôi lạnh.
Mục Lăng bò dậy, "Bà xã, lại đây!"
Hắn ngoắc ngón tay, nhưng Cố Bình An làm sao dám đến gần hắn. Cô không lên tiếng, cách xa hắn một đoạn khoảng cách an toàn. Mục Lăng tựa như rất buồn rầu, đầu cũng đau, hắn dựa vào sô pha, chân dài gác lên, "Bà xã, em sợ anh làm gì? Anh đối xử với em tốt như vậy, thẻ cũng cho em tự tiện quẹt, em muốn đến thì đến muốn đi thì đi, em còn thấy anh đáng sợ ở chỗ nào hả?"
Cố Bình An ngẩn ra, đúng vậy, nói thật Mục Lăng có chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-ra-lenh-truy-bat-phuc-hac-boss-ngoc-manh-the/1765930/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.