"Bà xã, em thật dữ." Mục Lăng lên án Cố Bình An bạo hành.
Đôi mắt Mục Lăng quá chăm chú, nhìn đến Cố Bình An cảm thấy ấy náy, cô thật sự rất hung dữ sao? Cô tự cố gắng khiến mình tỉnh táo lại, sau đó lại nghe thấy Mục Lăng nói muốn uống rượu nữa, Cố Bình An tức giận, giật lấy ly rượu, "Không được uống."
Nếu hắn uống nữa thì sao cô đem hắn trở về được.
Quách Nhược Nhược nói, "Cố tiểu thư, nếu tới rồi, làm sao phải đi nhanh như vậy, bồi mọi người uống vài ly rượu nào."
"Tôi đến để mang người về nhà chứ không phải tới bồi rượu." Cố Bình An lạnh lùng trả lời, phòng bao vốn náo nhiệt, nháy mắt im bặt, nụ cười trên khóe môi Đường Bạch Dạ cũng không che được.
Vị hôn thê này của Mục Lăng, cũng quá ngay thẳng rồi.
Hai chữ bồi rượu đánh vào mặt biết bao nhiêu người, bởi vì đa số những người ở đây đều được người khác bao nuôi. Những cô gái hay các chàng trai đều đến đây để bồi rượu cho kim chủ của mình. Đây là chuyện trong lòng, ai nấy đều biết rõ, tuổi của bọn họ cũng không lớn, đều là giàu có, nên việc phong lưu, bao nuôi người khác là không thể kiềm chế.
Cố Bình An tựa như cũng không thấy mình nói sai điều gì, nhưng trong ý vị lời nói của cô chứa một loại cảm xúc trong sáng, hồn nhiên. Nó đơn giản như chính thế giới của cô vậy, trắng đen rõ ràng, những lời cô nói không hề có ý giễu cợt, nhưng khi ở trong mắt những người xung quanh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-ra-lenh-truy-bat-phuc-hac-boss-ngoc-manh-the/1765926/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.