Cố Bình An tìm Mục Lăng muốn nói ra lo lắng và buồn bực trong lòng, kết cục là hai người đều trở nên trầm mặc, Cố Bình An cho rằng kết thúc tồi tệ nhất chính là bọn họ tan rã trong buồn bã, chờ đến lục Mục Lăng đưa cô đến bệnh viện, cô có một loại dự cảm xấu.
"Anh dẫn tôi tới đây làm gì?" Buổi sáng cô mới từ bệnh viện ra, Lý Hoan Tình có Tần Mục ở cạnh, Mục Lăng là người lạnh nhạt như thế, không có khả năng tới nơi này thăm Lý Hoan Tình, hắn tới bệnh viện làm gì?
Một chuyện cùng một người, bị cô ném đến tận nơi nào rồi, đến nay đều không có nhớ tới.
"Nếu tới bệnh viện rồi, đương nhiên là đến xem anh em tốt của anh."
"Mục Vân Sinh cũng ở bệnh viện này?" Cố Bình An nghi hoặc, từ đầu đến cuối, Mục Lăng cũng chưa nói qua Mục Vân Sinh, "Nga, vậy là không chết a, vậy là tốt rồi, nếu không Hoan Hoan sẽ rất nhớ thương hắn."
"......" Mục Lăng cạn lời nhìn cô...
Không biết vì cái gì, thang máy càng lên trên, tâm tình Cố Bình An càng khẩn trương, có một loại hoảng loạn khó nói, lòng bàn tay đều ra mồ hôi, cô không hiểu được, vì sao cô lại khẩn trương như vậy, đến lúc cô biết được hắn đưa cô đi thăm ai, Cố Bình An lần đầu tiên chán ghét giác quan thứ sáu của phụ nữ vô cùng, thật là quá chuẩn.
Mục Lăng thế nhưng lại mang cô đi thăm Mục Phàm.
"Tôi không đi." Cố Bình An tức khắc tìm nơi nắm lấy, không muốn đi cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-ra-lenh-truy-bat-phuc-hac-boss-ngoc-manh-the/1765903/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.