“Cái gì?" Cố Bình An nhìn hắn một cái, xin hắn, ha, nằm mơ giữa ban ngày hả, "Anh có thể lăn khỏi đây rồi đấy."
Kỳ thật, nếu hắn có thể tìm được Hoan Hoan, xin hắn một cái cũng không sao, nhưng ai biết tên này có đang chơi cô hay không.
"Ha, thì ra địa vị của Lý Hoan Tình trong lòng em lại thấp như vậy, vì cô ta, em cầu xin anh một chút cũng không muốn, còn nói cái gì mà bạn tốt, nực cười." Mục Lăng mỉa mai cười.
"Thứ nhất, có ba tôi và Tần Mục, ai cũng có thể tìm được, đây dù sao cũng là địa bàn của họ. Thứ hai, da mặt anh quá dày và quá ngứa đòn, Hoan Hoan cũng không muốn tôi cầu xin anh, nhìn thấy anh một ngày là một ngày đó tôi ăn uống không ngon." Cố Bình An quay đầu đi, Mục Lăng đột nhiên duỗi tay bắt lấy tóc cô, kéo cô về phía mình, Cố Bình An oa oa kêu lên, "Đau đau đau, anh.. cái tên cầm thú, buông tôi ra."
Chết tiệt, tóc đều muốn rụng hết luôn rồi...
"Lần sau dám cãi anh, anh sẽ kéo đứt tóc em."
"Bạo quân."
Cố Bình An tức giận bất bình, tránh thoát Mục Lăng rồi đi vào trong nhà, Mục Lăng nghĩ nghĩ, cũng lên theo, Cố Bình An thấy hắn đi theo, bất mãn hỏi, "Anh theo tôi làm gì?"
"Anh đi thăm hỏi ba mẹ vợ còn cần em đồng ý sao?"
"Nói thừa, đương nhiên phải được tôi đồng ý rồi, hôm nay bọn họ đều không ở nhà."
"A, vậy thật tốt quá, chỉ có chúng ta ở nhà, có thể làm chuyện xấu."
"Vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-ra-lenh-truy-bat-phuc-hac-boss-ngoc-manh-the/1765893/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.