Chính như Vân Tử Thu nói, đóa hoa hồng có gai Kỷ Nhiên này không dễ chọc.
Dạ Lăng Hàn cho rằng, cảnh cáo và tàn phá đêm đó sẽ khiến cho Kỷ Nhiên ngoan ngoãn hơn chút, nhưng không ngờ cậu lại bắt đầu tuyệt thực.
“Không ăn thì bị đói! Đói chết là hết chuyện.”
Người hầu nơm nớp lo sợ nói: “Nhưng mà cậu Dạ, với sức khỏe hiện giờ cậu Kỷ thật sự không thể chịu được đói.”
“Em ấy muốn chết, tôi còn có thể ngăn cản! Mẹ nó thật biết náo loạn! Không thể ngoan ngoãn ở trong biệt thự sao?”
Dạ Lăng Hàn quả thật giận điên lên rồi, lúc này nhìn cái gì cũng không vừa mắt, gạt hết chai rượu ly rượu trên bàn xuống.
Chai rượu, ly rượu rơi đầy đất, phát ra tiếng vang ‘choang choang’.
Nghe thấy âm thanh, người hầu không dám nói thêm một lời nào nữa.
Điện thoại di động bị Dạ Lăng Hàn ném mạnh xuống đất, trong phòng bao bỗng chốc chìm vào yên tĩnh đến quỷ dị.
Vân Tử Thu nhìn bạn tốt đang tức giận, âm thầm lắc đầu, bắt lấy bả vai Dạ Lăng Hàn nói: “Cậu ta muốn tuyệt thực thì để cậu ta tuyệt thực, cậu ta cũng chỉ là đang uy hϊếp cậu mà thôi.”
Dạ Lăng Hàn quay đầu, đôi mắt sắc bén như đao rơi xuống mặt Vân Tử Thu.
Vân Tử Thu chỉ cảm thấy rùng mình, buông tay ra, vô thức lùi lại một bước.
Dạ Lăng Hàn hung hăng trừng anh ta một cái rồi quay người rời khỏi phòng bao.
Kỷ Nhiên quả thật đang tuyệt thực, cậu tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-lai-muon-phuc-hon/3589207/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.