“Dạ Lăng Hàn, tôi hận anh!”
Tiếng nói rất nhẹ, lại giống như một con dao hung hăng đâm vào trong trái tim Dạ Lăng Hàn.
Anh chẳng thể ngờ được, Kỷ Nhiên sẽ nói ra những lời này.
Bàn tay bóp mạnh lấy cổ Kỷ Nhiên, Dạ Lăng Hàn tức giận nói: “Em câm miệng cho tôi! Em hận tôi, em dựa vào cái gì hận tôi? Em có tư cách gì hận tôi?”
Lần trước bị sốt vẫn chưa khỏi hẳn, tối hôm qua lại bị Dạ Lăng Hàn tàn phá thô bạo, bây giờ cậu căn bản không có sức chống lại.
Sau khi bị bóp cổ, trong cơ thể xuất hiện phản ứng thiếu oxy.
Kỷ Nhiên cảm thấy ý thức càng ngày càng mơ hồ.
Có lẽ, cứ như vậy đi!
Cậu tuyệt vọng nhắm mắt lại.
Cảm thấy Kỷ Nhiên không thích hợp, Dạ Lăng Hàn lập tức buông tay ra, ôm cậu vào trong ngực.
“Kỷ Nhiên, em tỉnh lại cho tôi! Em dám rời khỏi tôi, tôi sẽ gϊếŧ chết tất cả người nhà của em!”
Dạ Lăng Hàn hệt như một kẻ điên, liều mạng lung lay Kỷ Nhiên.
Bác sĩ chạy đến, nhìn thấy cảnh tượng tàn bạo này.
“Cậu Dạ… cậu Dạ..”
Bác sĩ và trợ lý kéo Dạ Lăng Hàn ra.
Dạ Lăng Hàn quay đầu, ánh mắt âm u lạnh lẽo dọa bác sĩ run rẩy cả người, ông ta lấy hết can đảm nói: “Cậu đừng kích động! Hẳn là cậu Kỷ chỉ ngất thôi!”
“Khiến em ấy tỉnh lại! Lập tức khiến em ấy tỉnh lại.”
Dạ Lăng Hàn lớn tiếng quát mắng, muốn dùng âm thanh gào thét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-lai-muon-phuc-hon/3589199/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.