Sảnh diễn giảng rộng lớn trống rỗng, một chiếc màn hình to lớn và những dãy ghế chỉnh tề, lại không một bóng người bên trong.
Trong không khí, mùi vị thơm ngọt mê người càng ngày càng mờ nhạt, cuối cùng...
Hoàn toàn biến mất!
Ánh mắt Dạ Lăng Hàn nghiêm nghị, hít sâu một hơi, quả thật không còn nữa rồi!
Vừa rồi mùi thơm kia còn rất nồng nặc, sao đột nhiên không ngửi thấy nữa rồi?
Nóng lòng tìm kiếm Kỷ Nhiên, Dạ Lăng Hàn không để ý đến chuyện mùi thơm kia đã biến đâu mất, mà bước quanh sảnh diễn giảng tìm kiếm.
Không có!
Kỷ Nhiên không có ở đây!
Chẳng lẽ Omega vừa phát tình căn bản không phải Kỷ Nhiên?
Nhưng đây là trường chuyên cho Alpha, mỗi ngày học sinh ra vào đều phải kiểm tra, tuyệt đối không cho phép Beta và Omega đi vào.
Dạ Lăng Hàn thật sự không nghĩ ra, ngoài Kỷ Nhiên ra thì sẽ còn ai phát tình?
Anh lấy điện thoại di động ra gọi cho Kỷ Nhiên.
Trong sảnh diễn giảng yên tĩnh lạ thường, không có một âm thanh gì, lại càng không có tiếng chuông điện thoại.
Chẳng lẽ thật sự không phải là Kỷ Nhiên?
Khi Dạ Lăng Hàn đang chuẩn bị tắt điện thoại, anh chợt nghe thấy tiếng chuông nhỏ xíu ở nơi xa.
Bỗng dưng quay đầu lại, nhìn thấy Kỷ Nhiên đang đứng trên bậc thềm ngoài sảnh diễn giảng.
Dạ Lăng Hàn bước nhanh qua đó, bắt lấy cánh tay cậu: “Có phải em phát tình rồi?”
Đáy lòng Kỷ Nhiên run rẩy, siết chặt nắm đấm để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-lai-muon-phuc-hon/3589188/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.