Không biết khi nào, bên ngoài bắt đầu mưa nhỏ.
Mưa tí tách tí tách dừng ở trên cửa sổ, phát ra tiếng vang thanh thúy
Kỷ Nhiên bừng tỉnh từ cơn ngủ say vì tiếng vang.
Cậu mở to mắt, đờ đẫn chuyển động hai tròng mắt, đập vào mắt là bài trí phức tạp, tinh xảo
*(Chỗ này chém dó đó, gốc là "điếu đỉnh" nma tui tra gg hog ra cái gì nên chém dó tí, m.n biết thì góp ý giúp vs:∆)*
Thân thể giật giật, mỗi một khớp xương đều như là bị nghiền nát, khâu lại lần nữa, đau đớn thấu xương làm cho vành mắt cậu nháy mắt đỏ.
Thân là Alpha, có gien cường đại, sức chiến đấu của Kỷ Nhiên rất mạnh.
Không phải chưa bao giờ chịu qua thương tích, chỉ là không giống hôm nay, quá yếu ớt như vậy.
Hiện tại cậu động ngón tay một chút đều rất khó khăn!
Hết thảy tạo thành này, thế nhưng lại là vì cái người cậu yêu nhất kia.
Khóe môi Kỷ Nhiên cong lên, đáy mắt tràn ngập hơi nước thê lương.
Vừa mới tỉnh dậy, thể lực còn chưa có khôi phục, mơ mơ màng màng sau một lúc, Kỷ Nhiên đã ngủ lại.
Không biết ngủ bao lâu, cậu bị một trận tiếng bước chân làm bừng tỉnh.
“Ba ngày! Em ấy vì cái gì còn không tỉnh lại?”
Thanh âm Dạ Lăng Hàn bạo nộ truyền đến, làm trái tim Kỷ Nhiên run rẩy.
Cậu theo bản năng mà nắm chặt nắm tay, những ký ức đau kịch liệt đó nháy mắt hiện lên trong đầu cậu.
“Dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-lai-muon-phuc-hon/2627495/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.