Edit: Trà.
Quần chúng ăn dưa trên mạng xem rất vui vẻ, sau khi thấy account marketing giả chết câm miệng thì họ cũng dần tản đi.
Nguyễn Điềm ngắm sao đủ rồi, cũng liền trở về phòng ngủ.
Nhà ở do tổ tiết mục sắp xếp rất đơn sơ, Tần Ngạn thấy trên tường trát bằng bùn đất, họ phải nằm nệm cao su, chỉ muốn chuồn ngay lập tức.
Tính tình Lưu ảnh đê dù có tốt đến mấy đều có chút không nhịn nổi nữa, anh ở giới giải trí dốc sức làm việc mấy năm nay cũng chưa từng chịu khổ như thế này, vừa xuất đạo liền nổi tiếng, quả thật chưa từng ngủ trong căn nhà rách nát như vậy.
Nguyễn Điềm nhìn mấy người đứng lặng ở cửa, cô ôm chăn tổ tiết mục vừa phát cho, tung ta tung tăng đi vào phòng mình, trùm chăn đem mình bọc đến kín mít, lăn vào trong cùng, không bao lâu liền ngủ rồi.
Tần Ngạn đến là phục cô, thầm nghĩ cho dù hôm nay có là chuồng heo thì cô ta cũng có thể ngủ ngon lành đi.
Khách mời cũng ngại đắc tội với đạo diễn và cameraman, cưỡng chế sự bất mãn trong lòng, không tình nguyện ôm chăn đi ngủ.
Vốn là một thân mỏi mệt, ngày hôm sau trời còn chưa sáng, đã bị người của tổ tiết mục gọi dậy.
Một đêm này Nguyễn Điềm ngủ vô cùng ngon giấc, sau khi rời giường tinh thần phấn chấn, sau khi rửa mặt xong liền dùng chỗ gạo còn thừa đêm qua nấu một nồi cháo rau dưa.
Nguyễn Điềm múc một bát cháo, ở cạnh bệ bếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-hao-mon-khoc-loc-doi-tai-hon/2561734/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.