Tỉnh lại lần nữa, Đường Ngọc phát hiện người bên cạnh chẳng biết đã đi đâu, cô cầm áo ngủ bên cạnh lên mặc vào, chân không tử đi ra ngoài, cô đi tới cửa cầu thang, liền nhìn thấy Ngô Hạo Thiên đang đưa lưng về phía cô nói điện thoại.
Cô núp thân thể ở trong góc, nghe anh nói chuyện ở dưới lầu: "Vô luận là ai, tôi cũng sẽ không yêu người thứ hai . . . ."
Đường Ngọc cắn cặp môi đỏ mọng, không để cho mình khóc lên, ý của anh nói là, anh cũng sẽ không yêu cô sao?
"Ừ, hôm nay anh tới đây giúp tôi xử lý chuyện hợp đồng hôn nhân, thời hạn một năm đã đến, tất cả đều nên kết thúc, tôi thật sự không cách nào nhịn được quan hệ như bây giờ. . . ."
Đã đến lúc, cô nên đi, hợp đồng kết thúc, bọn họ cuối cùng sẽ là người đi đường.
Ngô Hạo Thiên trở lại phòng ngủ, Đường Ngọc đưa lưng về phía anh còn đang trong giấc mộng, anh lặng lẽ đến bên người cô, cúi đầu hôn trán cô một cái.
Đường Ngọc ưm, thoáng như mộng đẹp bị quấy tỉnh, nũng nịu nhìn anh.
Nhìn vào con ngươi trong suốt như nước của Đường Ngọc, Ngô Hạo Thiên dịu dàng nói: "Đường Đường, đã đến giờ, anh phải đi làm, em ngủ thêm lát đi."
"Ừ." lỗ mũi Đường Ngọc đau xót, thanh âm buồn buồn, gật đầu.
Ngô Hạo Thiên kéo góc chăn cho cô, xoay người rời đi.
"Hạo Thiên. . . ." Đường Ngọc chợt gọi anh lại, Ngô Hạo Thiên quay đầu lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-duoi-toi-cua/2006109/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.