Đang ngủ chập chờn, vìtiếng động ngoài cửa mà Huống Vịnh Ninh tỉnh lại, bước nhanh xuống tầng một,thấy An Húc Thần nghiêng nghiêng ngả ngả ở bậc cửa, liền chạy nhanh đến đỡ lấyanh.
“Ây, toàn mùi rượu à!”Mùi rượu xông vào mũi, làm Huống Vịnh Ninh không chịu nổi kêu nhỏ.
“Có sao?” An HúcThần che miệng hà hơi, vì hơi rượu mà ợ lên một cái. “Ực!”
“Đó, còn không có sao?”Xém nữa thì ngạt thở vì mùi rượu, cô nhăn mũi lại, cùng lúc bước đi của anh lảođảo, cô cũng thiếu chút nữa mất cân bằng. “Sao lại uống nhiều như vậy?”
“Không biết......”Anh liêu xiêu, lời nói mơ hồ.
Cô dùng hết lực dìu anhlên tầng, một bên dò hỏi: “Là xã giao à?” Tuy sẽ cố không hỏi về quá khứ, nhưngthực ra cô rất tò mò.
Trên thực tế, sau khicưới, cô chưa bao giờ đi cùng anh đến chỗ công cộng, ngoại trừ nhà chồng, bấtkể ai có mời anh đi đâu đó thì anh cũng chưa lần nào đưa cô đi cùng cả.
Cô đoán, nguyên nhân làdo tình cảm của bọn họ chưa đủ, cho nên cô cũng không dám đòi hỏi gì nhiều, chỉyên lặng chờ đợi, hi vọng một ngày anh có thể hoàn toàn mở rộng trái tim, thậtlòng nhận cô làm vợ, chuyện gì cũng có thể chia sẻ với cô.
“Không phải, là đicùng A Võ, Chu Nghị và Lôi Lôi.” Có bảy phần men say, suy nghĩ cũng trở nênngay thẳng, ngoan ngoãn trả lời như một em bé.
“Lôi Lôi?” Đây là tên mộtphụ nữ, nhưng lại gọi rất thân mật, lòng cô chợt thắt lại.
“Ừ, Quý Lôi.” Anhngồi thật mạnh xuống giường, muốn nằm xuống phía sau, lại bị cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-du-hoac/52707/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.