Editor: Nam Cung Nguyệt
Trở lại nhà lớn của Đường gia, vừa vào cửa đã nghe thấy Đường Hạc Lễ đã lâu ngày không gặp đang cười sang sảng.
Du Du cùng Bạch Ngôn Sơ sóng vai đi vào phòng khách lớn hoa lệ, liền nhìn thấy cha của mình đang cùng Chu Tuyết Phi đang ngồi trên ghế sa lon nói chuyện, rất hăng say.
Đường Hạc Lễ nhìn thấy con gái tiến vào, liền cười nói: “ Du Du đã về rồi à? Ha ha!” Sau đó nhìn Chu Tuyết Phi, “Mới vừa rồi còn sợ bọn nó kẹt xe ở đâu rồi, không nghĩ tới nhanh như vậy đã đến rồi!”
Du Du cười cười chào hỏi: “Chào bác gái!”
Sắc mặt của Chu Tuyết Phi so với lúc khi nằm viện đã hồng hào hơn rất nhiều, ánh mắt cũng sáng hơn không ít.
“Mẹ, hôm nay khí sắc của mẹ rất tốt.” Bạch Ngôn Sơ nói với mẹ của mình.
Chu Tuyết Phi kéo tay của Du Du thâm sâu nói: “ Du Du, ta vừa mới nói với cha của con, nói ông ấy có một đứa con gái tốt như vậy thật sự rất là có phúc khí! Chỉ tiếc, duyên phận mẹ chồng nàng dâu của con và ta quá ngắn ngủi! Ai.”
Trong lòng Du Du có chút run rẩy, liền cười cười xấu hổ: “Sau này bác sẽ tìm được người con dâu tốt hơn!”
Chu Tuyết Phi lại than thở: “Khó khăn đấy! Ta chỉ sợ trừ con ra ta không tiếp nhận được những người khác.
Đường Hạc Lễ lại cười nói: “Ý nghĩ của người trẻ tuổi bây giờ thế hệ chúng ta không đuổi kịp. Hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-co-doc/2843534/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.